Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bốp!
Diệp Huyền Tần không nói gì cả và lại tát ông ta một cái nữa: “Cái tát trước đó là dành cho ông”
“Cái tát này là dành cho gia tộc Thượng Quan!”
Tên điên!
Tên điên không biết trời cao đất dày!
Thượng Quan Chúc Hoàng tức giận đến mức muốn nổ tung, ông ta cầm lấy cây dao đâm vào ngực của Diệp Huyền Tần: “Đi chết đi đồ khốn!”
Diệp Huyền Tần lập tức đưa tay phải ra trước ngực và cản lại.
Anh dùng hai ngón tay kẹp chặt con dao lại!
Thượng Quan Chúc Hoàng một lần nữa bị làm cho bất ngờ.
Rất mạnh, tên khốn này rất mạnh! Chỉ hai ngón tay đã có thể kẹp chặt con dao của ông ta.
Ông muốn dùng sức rút con dao lại nhưng con dao lại không hề nhúc nhích.
Lúc này hai ngón tay Diệp Huyền Tần dùng sức một cái, rằng rắc!
Con dao đã gãy làm đồi rồi.
Anh búng ngón tay một cái, lưỡi dao bị đứt giống như tia điện vậy, găm thẳng vào ngực của Thượng Quan Chúc Hoàng!
Thượng Quan Chúc Hoàng thậm chí còn không kịp phản ứng thì con dao đã đâm thẳng vào tim ông ta rồi.
Máu tươi phun ra!
Thượng Quan Chúc Hoàng mở to mắt ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền Tần, sau đó cả người ngã oạch xuống đất.
Đến khi tắt thở, đôi mắt ông ta vẫn chưa nhắm lại!
Có chết ông ta cũng không tin Diệp Huyền Tần dám giết người của gia tộc Thượng Quan.
Không khí như ngưng lại, ai nấy đều dùng ánh mắt kinh ngạc để xem, không dám phát ra tiếng động.
Tên khốn này điên rồi sao? Người của gia tộc Thượng Quan cũng dám giết!
Anh đang muốn khiêu khích cả cái gia tộc Thượng Quan sao?
Diệp Huyền Tần nghiêng người đưa tay vào ngực của Thượng Quan Chúc Hoàng và móc trái tim còn dính đầy máu tươi ra.
Anh tùy tiện đưa trái tim cho những người nhà họ Diệp: “Mang trái tim bỏ vào cái hộp và đưa cho phi công”
“Bảo phi công hãy mang trái tim này về đưa cho gia tộc Thượng Quan!”
Những người nhà họ Diệp thấy trái tim đầy máu hướng về phía mình thì trợn ngược hai mắt và ngất xỉu ngay.
Diệp Huyền Tần lại nở nụ cười đầy ẩn ý nhìn người nhà họ Diệp: “Các người dường như không hài lòng về việc tôi làm gia chủ nhà họ Diệp nhỉ.”
“Tốt lắm, tôi rất ngưỡng mộ tinh thần chết cũng không chịu thua của nhà họ Diệp.”
“Có thủ đoạn gì cứ lấy ra hết, tôi đảm bảo sẽ đánh cho các người tâm phục khẩu phục.”
Diệp Huyền Tần nhấc bổng thi thể của Thượng Quan Chúc Hoàng lên và đi thẳng vào cửa lớn nhà họ Diệp.
Bà cụ Diệp sợ hãi cầm trái tim đặt vào hộp bảo quản và đưa nó cho phi công.
Phi công đã bị dọa chết khiếp rồi, sau khi cầm lấy trái tim bèn lập tức cho trực thăng bay đi.
Anh ta sợ tên đại ma đầu Diệp Huyền Tần sẽ nhắm trúng mình.
Người nhà họ Diệp lo lắng nhìn về phía bà cụ Diệp và hỏi: “Bà nội, chúng...chúng ta... sau này phải làm thế nào đây?”
Bà cụ Diệp bình thản: “Lo lắng cái gì chứ!”
“Bây giờ Diệp Huyền Tần đã đắc tội với cả gia tộc Thượng Quan rồi, các con cảm thấy gia tộc Thượng Quan sẽ bỏ qua cho Diệp Huyền Tần sao?”
“Bị gia tộc Thượng Quan nhắm trúng, Diệp Huyền Tần còn đường sống sao?”
Mọi người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Lời nói của bà cụ Diệp rất có lý.
Bị hoàng tộc nhắm trúng, nào có kẻ thường dân nào còn sống chứ?
Bên này, Diệp Huyền Tần kéo thi thể của Thượng Quan Chúc Hoàng đến cửa lớn nhà họ Diệp và treo lên tường.