Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cứ như là đang xác thực lời nói của Huyền Long Tử, trong khói bụi truyền ra một giọng nói: "Đủ rồi!"
<
Tiếp theo một thân ảnh bắn ra ngoài, đây rõ ràng là thân ảnh mà Đường Tuấn vừa rồi còn đang đánh - Trương Viễn Quốc.
Advertisement
Một thân ảnh từ trong khói bụi chậm rãi bước trên không trung mà đến, mọi người ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy Trương Viễn Quốc đã không còn bộ dáng thoải mái nhàn nhã như trước. Mái tóc của ông ta tán loạn, trên người tràn đầy dấu ấn quyền cước, quần áo bị xé rách, khóe miệng thậm chí còn lộ ra từng vết máu.
Sắc mặt của ông ta càng xanh mét đến cực điểm, âm trầm cứ như tùy lúc có thể nhỏ ra máu!
Đường đường là một cao thủ cảnh giới Thần Hải, vậy mà lại bị một vị Tông sư cảnh giới Chân Khí đánh tới tấp, thật sự là một sỉ nhục lớn! Nếu truyền ra bên ngoài thì uy danh một đời của Trương Viễn Quốc của ông ta sợ sẽ bị cuốn trôi mất.
"Cậu rất khá!" Trương Viễn Quốc chân đạp hư không, từ trên cao nhìn Xuống Đường Tuấn gằn từng chữ nói: "Cậu đã hoàn toàn chọc giận tôi rồi. Tôi muốn ném cậu vào Vạn Trùng Động, bị một ngàn con trùng chui vào người mà chết!"
"Trương Viễn Quốc muốn thật sự ra tay rồi."
Trong ánh mắt của Hoa Thanh còn sót lại sự kinh hãi, vừa rồi Đường Tuấn ra tay quả thật đã dọa cho ông ta một trận. Thậm chí ông ta còn nghĩ rằng Đường Tuấn có thể thắng được. Nhưng mà bây giờ Trương Viễn Quốc đã ngự không đi lên, thi triển ra động tác của cảnh giới Thần Hải, rõ ràng đã dùng đến thực lực thật sự, muốn một giẫm là có thể đạp chết Đường Tuấn.
"Thằng nhóc họ Đường này thật sự là rất mạnh, nhưng mà đáng tiếc cậu ta không nên trêu chọc Trương Viễn Quốc." Hoa Thanh âm thầm than một tiếng, có chút tiếc nuối, nhưng mà lại càng thêm phần thoải mái như trút được gánh nặng.
"Ông còn có chiêu trò gì nữa?" Đường Tuấn hứng thú nhìn chằm chằm vào Trương Viễn Quốc hỏi.
Bởi vì cảm thấy hứng thú với công phu của cảnh giới Thần Hải, cho nên Đường Tuấn mới không vận dụng hết toàn bộ sức mạnh. Nếu như không phải dựa vào Đạo Thể mạnh mẽ, Trương Viễn Quốc đã sớm đã bị anh đánh chết.
Năm đó vị Cao Thủ Kim Cương Tự kia thực lực ở cảnh giới Chân Khí trung kỳ, dựa vào Đạo Thể Hậu Thiên đã có thể đánh bại được cảnh giới Thần Hải. Bây giờ thực lực của Đường Tuấn so với vị kia chỉ cao mà không thấp! Đánh bại Trương Viễn Quốc mới tiến vào cảnh giới Thần Hải một tháng thì cũng chỉ là chuyện một quyền mà thôi.
Nếu một quyền không đủ, vậy thì hai quyền!
"Hừ! Công phu của cảnh giới Thần Hải làm sao cậu có thể hiểu được." Trương Viễn Quốc châm chọc nói.
Hai tay của ông ta tạo thành một chiêu, nguyên khí xung quanh đột nhiên bị ông ta rút ra, tạo thành một khu vực chân không nguyên khí. Võ giả đẳng cấp thấp hơn cảnh giới Thần Hải ở trong khu vực này căn bản không thể cảm nhận được nguyên khí gì, chỉ có thể khoanh tay chịu chết!
Nguyên khí khổng lồ bị Trương Viễn Quốc tụ tập lại đây, dần dần ngưng tụ lại thành một thanh kiếm nguyên khí dài gần bằng năm mét!
Trương Viễn Quốc đưa tay cầm lấy thanh kiếm nguyên khí, sắc mặt của ông ta trở nên trắng bệch hơn rất nhiều. Với tu vi của ông ta, ngưng tụ ra một thanh kiếm nguyên khí này đã là cực hạn rồi. Thậm chí bởi vậy mà còn bị thương đến chân nguyên.