Chương 1923 Dứt lời, đối phương đã cúp máy. Giang Nghĩa cũng đặt điện thoại xuống. Anh hết nhìn Bạch Dương rồi lại nhìn Bảo Bình, cười khổ một tiếng: “Đầu danh trạng đã đến rồi.” Dựa theo tình hình vừa rồi, đối phương rất có khả năng là Đàm Quốc Đống, mặc dù anh ta đã dùng máy đổi giọng nhưng vẫn có thể nghe ra ít nhiều từ trong giọng nói ấy. Quan trọng nhất là người thường không lấy được lượng lớn thông tin bí mật như vậy, chỉ có lãnh đạo cấp cao như Đàm Quốc Đống mới làm được. Cộng thêm việc sáng nay khi anh ta rời đi đã nói “Đầu danh trạng sẽ đến nhanh thôi.” dù nhìn từ khía cạnh nào thì cũng cho thấy đối phương rất có thể là Đàm Quốc Đống. Bạch Dương nói: ‘Anh ta cẩn thận thật đấy, Sợ thân phận của mình bị bại lộ nên đã dùng máy biến đổi giọng nói.” Bảo Bình hỏi: “Chỉ huy, bây giờ chúng ta đã năm được cả đống chứng cứ, có muốn xử lý Chế tạo Trí Cảnh hay không?” Giang Nghĩa im lặng. Anh cũng đang tự hỏi, có nên nắm bắt cơ hội xử lý Chế tạo Trí Cảnh không? Ai cũng biết Chế tạo Trí Cảnh là lá phổi của nhà họ Đàm, vụ việc rất quan trọng, nếu xử lý Chế tạo Trí Cảnh thì sẽ khiến nhà họ Đàm gặp tổn thất cực kỳ nghiêm trọng. Nhìn bề ngoài có vẻ cực kỳ có lợi cho Giang Nghĩa. Nhưng thực tế thì sao? Đây có phải là một cái bấy hay không? Hay nói đúng hơn đây là âm mưu của Đàm Quốc Đống hoặc Đàm Vĩnh Thắng? Tất cả mọi chuyện vẫn còn là ẩn số. Giang Nghĩa suy nghĩ hồi lâu mới nói: “Nếu chúng ta đã nắm giữ nhiều chứng cứ như vậy mà không dám làm gì thì còn nói chỉ đến việc giải quyết triệt để nhà họ Đàm? Vả lại nếu chúng ta không làm thì chẳng khác nào tuyên bố dừng hợp tác với Đàm Quốc Đống, như thế không được chút nào. Phải làm, xử lý Chế tạo Trí Canh NGAY-LẬP-TỨC! Cho dù đằng trước là hố lửa, tôi cũng phải nhảy!” Có câu nói này của Giang Nghĩa, Bạch Dương và Bảo Bình bèn bắt tay thực hiện ngay. Bạch Dương lập tức điều tra tình báo, biết tối nay họ sẽ tổ chức một buổi dạ tiệc linh đình ở Chế tạo Trí Canh, người tham gia đều là những nhân vật lão làng trong giới kinh doanh, nếu ra tay ngay lúc này có thể khiến nhà họ Đàm mất mặt, chịu tổn thất nhiều hơn, tuy làm ít nhưng gặt hái được nhiều. Thế là Bảo Bình bèn liên lạc với cảnh sát, gửi tất cả tài liệu chứng cứ cho họ. Mọi chuyện đều được giải quyết xong, giờ chỉ đợi xem trò hay mà thôi. Giang Nghĩa lái xe hơi chở theo Bạch Dương và Bảo Bình đến bên ngoài tòa nhà cao tầng – nơi buổi dạ tiệc được tổ chức, lắng lặng quan sát tình hình. Đêm đã khuya, 9:20. Người phụ trách Chế tạo Trí Canh – Dương Trí Dũng, đang bưng ly rượu và phấn khích nói về kế hoạch cho tương lai qua micro. “Kính thưa các vị, chỉ cần các vị tham gia vào Chế tạo Trí Canh, Dương Trí Dũng tôi sẽ đảm bảo mọi người hưởng vinh hoa phú quý không hết!” ‘Sau này chúng ta có phúc cùng hưởng, có nạn… Ha ha, vốn chẳng có khả năng gặp nạn. “Dương Trí Dũng tôi chính là trời, tất cả khó khăn đã có tôi gánh vác!”