Chương 1938 “Mẹ, mẹ phải chăm sóc tốt cho bản thân đấy. Lần này anh ta không đeo cả kính mà đi thẳng ra cửa, anh ta lái xe đến khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc tìm Giang Nghĩa. Vụ Mỹ Lan vô cùng rối rắm nhìn bóng lưng rời đi của con trai. Bà ấy cảm thấy lần này con trai đi làm chuyện lớn, tuy không biết là chuyện lớn gì nhưng lại có cảm giác như sinh ly tử biệt, việc này làm cho bà ấy cảm thấy vô cùng khó chịu. Chồng đã mất tích, nếu con trai xảy ra chuyện ngoài ý muốn thêm lần nữa chắc chắn Vu Mỹ Lan thật sự sống không nổi. Vừa nghĩ đến đây bà ấy bật khóc. “Quốc Đống à, con nhất định đừng xảy ra chuyện nhé.” “Mẹ không thể mất con.” “Đồ cáo già, ông ra tay với cả cháu trai ruột của mình ư? Lão cáo già, trái tim ông làm bằng đá à?” Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, văn phòng chủ tịch. Giang Nghĩa ngồi trong văn phòng, còn có Bạch Dương, Bảo Bình và Miêu Đồng đang ngồi trên ghế, tất cả đều đang cau mày. Bọn họ nhận được thông báo rằng Đàm Vĩnh Thắng đã thu được bằng chứng và khởi tố Giang Nghĩa. May mắn hôm nay bọn họ vẫn không vội vã mà phản kích ngay, nếu không đã trực tiếp bị xác nhận, đến lúc đó không phải là khởi tố nữa, mà là cảnh sát tới bắt người. Bạch Dương nói: ‘Chúng ta dù có tính thế nào đi chăng nữa vẫn không tính được, thì ra Đàm Vĩnh Thắng và Đàm Quốc Đống không cùng một đám. Đàm Vĩnh Thắng thế mà ngay cả cháu trai ruột cũng muốn xử lý! Không chỉ có như thế, mà cũng là chính ông ta xui khiến Đàm Quốc Đống liên thủ cùng chúng ta. Giống như thân là một người đàn ông nhưng lại bảo vợ mình ra ngoài bán thân, sau đó ngay lúc hai người kia đang triền miên với nhau, người đàn ông kia gọi cảnh sát đến càn quét mại dâm, cả hai người kia cùng bị bắt.” Tuy rằng so ra thì vô cùng ghê tởm, nhưng cho dù không nói thì cũng chính như vậy. Những gì Đàm Vĩnh Thắng làm đều thật sự khiến mọi người ghê tởm. Giang Nghĩa đã gặp qua rất nhiều đối thủ, nhưng đây cũng là lần đầu tiên anh gặp phải một đối thủ hãm hại cả gia đình mình. Bởi vì, ngay cả người một nhà cũng lừa gạt, chính là mánh khóe bịp người lớn nhất. Giang Nghĩa vô cùng bội phục. “Lão cáo già Đàm Vĩnh Thắng này, thật sự khiến tôi mở rộng tầm mắt.” Bảo Bình thở dài nói: “Chỉ huy à, anh đừng có khen ngợi cáo già đó, mau mau nghĩ xem bây giờ nên làm cách nào đây? Nếu chúng ta cùng nhau hợp tác với Đàm Quốc Đống để diệt trừ nhà họ Đàm, vậy thì sẽ bị chứng thực là tội phạm thương mại, anh sẽ bị bắt đấy.! Đường đường là chiến thần Tu La, thế nhưng lại bị nhốt vào tù, việc này nếu nói ra thật sự sẽ khiến người khác cười rụng răng. Trong thời gian bọn họ đang suy nghĩ các giải quyết, nhân viên quầy lễ tân đi tới, nói: “Chủ tịch Giang, cậu chủ nhà họ Đàm – Đàm Quốc Đống muốn gặp anh, bây giờ đang ở phòng khách ạ.” Hả? Bạch Dương, Bảo Bình đều đứng dậy. Ngay thời điểm nhạy cảm như bây giờ mà Đàm Quốc Đống còn dám tới? Điên rồi sao?