Chương 2010 “Nếu ba ngày sau quận trưởng Nguyễn vẫn chưa tỉnh, chết thì là do người làm thầy là tôi dạy học trò không nên thân, chịu phạt là chuyện đương nhiên. Lúc đó, tôi sẵn sàng chết chung với quận trưởng Nguyễn!” “Nếu ba ngày sau quận trưởng Nguyễn bình an vô sự, vẫn sống khỏe mạnh thì mọi người cùng vui, sao không mừng được?” Tiết Mãn nuốt nước miếng, có cần cược lớn đến thế không? Bà ấy lúng túng nói: ‘Ông Tân à, ông là người ngoài cuộc, đừng can dự vào chuyện này. Hơn nữa, ông nổi tiếng, uy tín và có đức như thế, sao tôi có thể để ông đền mạng cho ông nhà tôi chứ?” Tân Tử Dân phẩy tay: ‘Không, Giang Nghĩa – là học trò của tôi, nếu nó ăn nói bừa bãi, không có y đức thì sao người làm thầy như tôi có thể bỏ mặc được?” Ngừng một lúc, ông ta nói tiếp: “Nhưng tôi tin tưởng Giang Nghĩa, chuyện nó đã nói rồi sẽ thành hiện thực thôi. Tôi và bà Tiết cược nhé, tôi tin mình sẽ thắng.” Tiết Mẫn cũng mong Tân Tử Dân sẽ thắng, mọi người đều vui thì còn gì bằng. Vấn đề là liệu chuyện đó có xảy ra không? Chuyện đã đến nước này, hai bên cũng đã cược với nhau, Tiết Mẫn cũng không tiện nói gì thêm, gật đầu: “Được, quân tử nhất ngôn!” Cùng lúc đó, trong biệt thự rộng lớn của Thân Hào. Anh ta đi đi lại lại trong phòng khách chờ “tin chiến sự” của tiền tuyến. Cuối cùng Lưu Thông cũng trở về với tin tức mới nhất. “Sao rồi?” Thân Hào hối hả hỏi. Lưu Thông cười sảng khoái: “Xong hết rồi ạ! Quả nhiên tên khốn nạn Giang Nghĩa kia đã trúng kế, chữa bệnh không khỏi làm quận trưởng Nguyễn chết ngay tại chỗ, giờ anh ta đã bị Tiết Mãn giam giữ, nhìn có vẻ muốn khởi tố anh ta đấy! Giờ thì chắc Giang Nghĩa sẽ phải ăn cơm tù suốt nửa đời còn lại rồi!” “Tuyệt vời!” Thân Hào phá lên cười, Giang Nghĩa đánh anh ta hai cú, cuối cùng lần này cũng vớt vát mặt mũi lại được rồi. “Giang Nghĩa, mày đánh tao mà?” “Mày tưởng mày đánh nhau giỏi thì muốn làm gì là làm nấy chắc?” “Tao nói cho mày biết, có tao đây thì mày chỉ là cục phân thôi!” “Dám đánh tao, ha ha, giờ ông mày sẽ cho mày chết!” Thân Hào nói với Lưu Thông: ‘Quản gia Lưu, anh nghĩ cách tra tấn Giang Nghĩa đến chết đi, tuyệt đối không được để thằng đó xổng chuồng đâu đấy.” Lưu Thông mỉm cười: “Anh ta đã vào tù, sao tôi có thể để anh ta thoát được chứ? Xin cậu chủ yên tâm, tôi đã có cách.” “Ồ? Cách gì?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! “Đơn giản thôi ạ, cánh báo chí đã chuẩn bị xong xuôi cả rồi, cậu hãy mở điện thoại ra xem báo đi.” “Vậy à? Để tôi xem nào.” Thân Hào háo hức mở điện thoại ra, lướt lên tin tức mới nhất. Quả nhiên, các công ty truyền thông lớn đồng loạt đăng bài lên án Giang Nghĩa, tố cáo anh chữa bệnh kiểu gì lại làm quận trưởng Nguyễn qua đời, còn sợ tội định bỏ trốn. Giới truyền thông liệt kê một loạt gương người tốt việc tốt, những sự tích chói lọi của quận trưởng Nguyễn nhằm làm cộng đồng mạng thù ghét anh hơn.