Nhưng từ xưa đến nay luyện đan sư đã thất truyền mấy vạn năm, luyện khí sư cũng giống vậy, hiện tại chỉ có thợ rèn cùng đại phu mà thôi.
Hiếm có lắm mới xuất hiện một ít luyện dược sư cùng luyện khí sư học đồ, bọn họ chỉ học được một ít tri thức vụn vặt còn sót lại.
Mà hầu hết đều là tri thức không quan trọng gì nên mới có thể giữ lại tồn tại tới ngày nay.
Luyện dược sư cùng luyện khí sư thất truyền một phần bởi vì các loại tri thức, đã bị tiêu hủy sau nhiều lần thay đổi triều đại.
Dù sao muốn tích lũy một lượng lớn tri thức thì thời gian cũng phải bỏ ra mấy đời người tổng kết, vô số thiên tài hợp sức khai sáng rất nhiều năm mới hoàn thành, nhưng chỉ cần một triều đại bị thay đổi.
Thì mấy trăm mấy ngàn năm tri thức hoàn toàn gặp hủy diệt, cho nên mỗi khi triều đại thay đổi đều xuất hiện một ít tri thức quan trọng bị đứt gãy, hoặc thẳng thắng toàn bộ thất truyền.
Cả đế quốc đếm được tổng số luyện dược sư, cùng luyền khí sư học đồ không vượt qua vạn người, trong khi đây còn là đế quốc đã đại lực bồi dưỡng.
Vì tìm kiếm thiên tài có đủ điều kiện học tập hai loại chức nghiệp này, đế quốc dành cho bọn hắn rất nhiều ưu đãi.
Nếu không số lượng còn phải ít hơn rất nhiều, phải biết đế quốc hiện tại sau mấy ngàn năm phồn diễn, dân số cho dù mỗi ngày đều đang vì chiến tranh chết đi.
Nhưng số lượng vẫn gia tăng mỗi năm, hiện tại đã vượt qua mấy trăm tỷ dân, do diện tích quá rộng lớn tạo nên việc thống kê dân số rất khó khăn.
Mấy trăm tỷ này đã là thống kê từ ba mươi năm trước, mấy chục năm này vì không có cở lớn chiến tranh gì, dù cho cở trung cùng cở nhỏ triến tranh càng nhiều nhưng tổn thất lại ít đi một chút.
Nên nhân số mỗi năm đều đang bạo tăng, mấy chục năm này có lẽ nhân số gia tăng cũng khoảng trăm tỷ số lượng trở lên.
Và người thế giới này vì hầu như mỗi người từ nhỏ, đều được đế quốc miễn phí phát cho một bản cơ sở công pháp.
Nên đa phần trung bình tuổi thọ đều rất cao, trung bình tuổi thọ phải trên tám mươi mới được gọi là thọ, còn thấp hơn thì bị gọi là tráng niên chết sớm.
Và cơ thể vì tu luyện công pháp mà khỏe mạnh ít bệnh, hằng năm số người chết vì tật bệnh rất ít, đa số vì tuổi cao lúc còn trẻ ra chiến trường liều mạng, bị ám thương tích lũy quá nhiều mới bộc phát tử vong.
Còn lại thì rất ít có trường hợp vì tật bệnh bẩm sinh mà chết sớm.
Cũng vì như vậy mà những người gia nhập quân đội, hầu như tất cả đều có vinh dự rất cao, vật chất thì không được quá nhiều.
Nhưng nếu như nhà có người hi sinh sẽ được quân đội bảo đảm an toàn, trợ cấp thì tùy từng quân đoàn mà có hình thức khác nhau.
Nhưng đa số trong tâm của dân chúng thì chỉ cần có con cái gia nhập quân đội, là một vinh quang to lớn cho họ.
Không phải gia nhập quân đội là không có điều kiện gì, ít nhất phải đạt tới Luyện bì sơ kỳ thì mới đạt tiêu chuẩn cơ hội gia nhập quân đội, những quân đoàn có danh tiếng to lớn thì điều kiện gia nhập càng cao.
Ngoại trừ quân đội của đế quốc ra, thì còn có rất nhiều thế lực lớn nhỏ trải rộng toàn bộ lãnh thổ của đế quốc, thường nói trời cao hoàng đế xa, một cái Hạ Vị diện có diện tích rộng vô biên.
Nhưng tám thành diện tích đều bị yêu thú chiếm cứ, chỉ có hai thành là lãnh thổ của nhân loại, nhưng nếu so với trái đất thì hai thành này còn lớn hơn gấp trăm lần.
Bởi vậy dù danh nghĩa là nằm trong sự quản lý của đế quốc, nhưng từ thời kỳ của hai vị hoàng đế trước, sức chưởng khống của đế quốc đối với các nơi nằm cách Kinh thành quá xa đã không còn hiệu lực nữa.
Bọn họ hầu như chỉ treo cái danh nghĩa nằm dưới đế quốc thôi, nhưng trong địa bàn của những thế lực này bọn họ mới là chân chính là thổ hoàng đế.
Và những thế lực này chia ra rất nhiều loại, có tông môn, có thương hội, có gia tộc, có gia trang, rất nhiều rất nhiều, đếm không hết được, và bọn họ cũng có tư binh số lượng rất nhiều.
Ngoài mặt nổi thì mỗi thế lực nhỏ ít nhất cũng có trên một ngàn tư binh, ẩn dấu thì số lượng có thể gấp mấy lần, cở trung thế lực thì mặt nổi vạn binh lực.
Ẩn dấu cũng gấp vài lần, cở lớn thế lực lấy mười vạn đến trăm vạn mà tính, bọn họ tư binh đã có thể so với một cái đại tướng quân rồi.
Nhưng có thể cao thủ bọn họ sẽ ít hơn một số, nhưng cở lớn thế lực cũng không quá nhiều, phải biết muốn nuôi sống một chi quân đội từ mười vạn cho tới trăm vạn.
Mỗi ngày chỉ riêng lượng lương thực cũng là con số thiên văn, chưa tính tới tiền lương bổng, vũ khí giáp trụ, phân phối cho bọn họ tài nguyên tu luyện.
Nếu không có một phần sản nghiệp cùng địa bàn cực kỳ to lớn thì không tài nào nuôi nổi, mà để chiếm đoạt và nắm trong tay những địa bàn như vậy thì rất ít có thể lực làm được.
Nhưng cũng không thiếu, điều này cũng làm cho mấy đời hoàng đế gần đây quyền lực mỗi thời đại mỗi yếu đi, đến hiện tại thì đế quốc đã có dấu hiệu mất khống chế.
Hoàng tộc trừ bỏ Kinh Thành ra thì những nơi khác đã trở thành danh nghĩa rồi, rất ít có người nghe lệnh hoàng đế, nhưng vì lão hoàng đế còn sống, nên các thế lực lớn chưa dám hành động thiếu suy nghĩ.