Chương
Vậy nên lần đầu tiên Chu Hàng nhìn thấy Nguyễn Khánh Linh thì ông ta đã lập tức nhận ra.
“Cô Nguyễn, bên này.”
Chu Hàng cao giọng gọi, đứng lên vẫy vẫy tay với Nguyễn Khánh Linh, ý bảo cô lại đây.
Đó là một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi tuổi, đeo kính gọng đen, mặc quần áo vest, nhìn vô cùng nghiêm túc, cười với Nguyễn Khánh Linh nụ cười thân thiện.
Nhưng mà trừ Chu Hàng ra thì Nguyễn Khánh Linh còn thấy hai người xa lạ khác đang ngồi đó.
Nguyễn Khánh Linh hơi nghi ngờ hỏi: “Hai vị này là?”
Lúc này một người đàn ông thật gầy đứng lên, cười tự giới thiệu: “Cô Nguyễn, chào cô, tôi là Tưởng Vinh Hoa, hiện tại là giám đốc điều hành của DR, đây là trợ lý của tôi Vân Nhã Phương.”
Lúc gã ta tự giới thiệu bản thân, Nguyễn Khánh Linh nhân cơ hội quan sát hai người họ.
Chỉ thấy người tên là Tưởng Vinh Hoa kia có vẻ ngoài nhìn cũng đàng hoàng, chỉ là ánh mắt của gã ta lại khiến cô cảm giác khó chịu, nhưng mà cô cũng không biết lại sao lại khó chịu.
Không chỉ Tưởng Vinh Hoa mà cả trợ lý của gã ta cũng khiến cô cảm thấy như vậy, lúc hai người họ nhìn mình, Nguyễn Khánh Linh có thể cảm nhận rõ ràng là ánh mắt họ rất kỳ lạ, tuy thái độ có vẻ cung kính nhưng mà cảm giác thì không giống vậy.
Chẳng qua Nguyễn Khánh Linh cũng kiềm chế cảm giác kỳ lạ này lại.
Cô lịch sự bắt tay với hai người đó.
Sau đó bốn người cùng ngồi xuống.
Nguyễn Khánh Linh và Chu Hàng ngồi một bên, Tưởng Vinh Hoa và Vân Nhã Phương ngồi đối diện.
Đầu tiên Chu Hàng đưa tài liệu chuyển nhượng cổ phần cho Nguyễn Khánh Linh xem qua, sau đó đưa bút máy cho cô ký tên.
Thật ra thì Nguyễn Khánh Linh đã ký không ít giấy chuyển nhượng nên lần này cô chỉ nhìn tổng thể một chút, hơn nữa Chu Hàng là người của bố mình nên cô vẫn tin tưởng ông ta.
Nguyễn Khánh Linh nhanh chóng ký tên.
Lúc cô cúi đầu ký tên thì cô để ý thấy đối diện có hai ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm khiến cô cảm thấy rất khó chịu.
Nhưng mà cô cũng không nói gì thêm, chỉ yên lặng theo dõi diễn biến tiếp theo.
Sau khi ký xong hợp đồng chuyển nhượng, cô lại đưa tài liệu cho người đàn ông bên cạnh, lúc này Chu Hàng nói với Nguyễn Khánh Linh: “Cô Nguyễn, đoán là khi cô tiếp nhận công ty thì sẽ thiếu kinh nghiệm, nên có gì không rõ có thể hỏi giám đốc Tưởng.”
Thật ra lúc Chu Hàng nói lời này thì trong lòng cũng khó tránh được sự khinh bỉ.
Ông ta vẫn luôn đi theo làm việc với Steve, tất nhiên cũng biết hai người Tưởng Vinh Hoa và Vân Nhã Phương kia, lần này hai người họ biết ông ta sẽ đến gặp Nguyễn Khánh Linh thì mặt dày đòi đi cùng, lấy cớ là muốn giúp đỡ Nguyễn Khánh Linh, sự thật thì… ai mà biết được?
Vì trước đây Steve đối xử với ông ta rất tốt nên lòng của Chu Hàng vẫn ủng hộ Nguyễn Khánh Linh nhiều hơn, ông ta cũng không muốn thấy Nguyễn Khánh Linh bị hai người này bắt nạt.
Nhưng mà bây giờ ông ta vẫn phải tỏ vẻ.
Nguyễn Khánh Linh không biết những chuyện nội bộ này.
Trước đó cô có nghe đến chất lượng của trang sức DR này, hơn nữa cũng đã từng mua rồi, đúng là rất xuất sắc.