Chương
Mặc dù là cô đang cười nhưng là Phạm Nhật Minh là người như thế nào chứ? Hơn nữa lại còn là Nguyễn Khánh Linh, chỉ cần tâm trạng cô có gì đó không ổn là anh có thể nhạy bén nắm bắt được.
Anh nhìn nụ cười của cô, vẫn luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Nhưng mà Phạm Nhật Minh cũng không nói.
“Chuyện công ty như thế nào rồi?” Phạm Nhật Minh hỏi.
Lúc này Nguyễn Khánh Linh vừa mới vào cửa, cô cũng không đi đến bên cạnh Phạm Nhật Minh như bình thường mà đi về phía cửa sổ, đưa lưng về phía anh, cầm một nhành hồng trên bình hoa bên cạnh cửa sổ.
Bây giờ là mùa trăm hoa đua nở.
Nhành hồng đỏ tươi kiều diễm.
Nguyễn Khánh Linh không muốn để Phạm Nhật Minh nhận ra tâm trạng của mình nên cũng không nhìn người đàn ông, chỉ trả lời đơn giản: “Rất tốt, rất thuận lợi.”
Sau khi cô trả lời thì cầm cành hoa trong tay, tâm hồn treo ngược cành cây.
Phạm Nhật Minh nhìn bóng lưng gầy yếu của cô, vẻ mặt khó đoán.
Cũng không biết qua bao lâu, Nguyễn Khánh Linh lại cắm cành hoa vào lại bình hoa, cô quay đầu, vẫn nở nụ cười như ban đầu, nói với anh: “Bây giờ em phải về nhà lấy ít đồ.”
Phạm Nhật Minh cũng không nói gì nữa, anh nói: “Anh cũng có tài liệu ở nhà, đúng lúc nhờ em lấy hộ.”
“Được, ở đâu?”
“Ở giá sách trong phòng làm việc, ở ngăn thứ ba có một hộp tài liệu màu xanh nhạt, em cầm hộp đó đến là được.”
“Được.”
Nguyễn Khánh Linh đồng ý sau đó rời đi, Phạm Nhật Minh lại để Tuấn Khải âm thầm bảo vệ cô.
Về đến nhà, Nguyễn Khánh Linh cầm máy tính của mình và cả hộp tài liệu của Phạm Nhật Minh, đang lúc định xuống lầu quay lại viện điều dưỡng thì đúng lúc gặp được chú Hùng vừa về nhà.
Lúc thấy chú Hùng thì không chỉ Nguyễn Khánh Linh mà ngay cả chú Hùng cũng sững sờ.
Nhưng mà trên mặt cô rất nhanh đã hiện lên nụ cười: “Chú Hùng, cuối cùng chú cũng về rồi.”
Mấy ngày này chú Hùng đã biến mất một thời gian, Phạm Nhật Minh nói là nhà chú ấy có việc nên phải vắng mặt một thời gian cũng không nói là lúc nào sẽ quay lại.
Nhưng mà Nguyễn Khánh Linh cũng không hoàn toàn tin.
Chú Hùng đâu có giống người trong nhà có việc phải vắng mặt vài ngày chứ?
Lần trước lúc cô cho tất cả mọi người trong biệt thự nghỉ việc, chú Hùng lựa chọn ở lại.
Nên là Nguyễn Khánh Linh biết Phạm Nhật Minh nhất định không nói thật với mình, nhưng mà cô cũng chưa kịp hỏi lại, dù sao thì mấy ngày này xảy ra nhiều chuyện liên tiếp như vậy khiến cô rất bận không kịp làm gì.
Lúc nhìn thấy Nguyễn Khánh Linh, chú Hùng cũng rất vui mừng: “Mợ chủ.”
Thật ra mấy ngày này chú Hùng bị Phạm Thành điều đi, cũng không biết ông ta đã thuyết phục ông cụ Phạm như thế nào mà bắt chú Hùng phải đến chi thứ hai để giúp đỡ.
Chủ yếu là vì bên đó cũng đã truyền ra tin tức mang thai.
Dù Phạm Nhật Minh có muốn che chở cho chú Hùng thế nào nhưng nếu đã là lệnh của ông cụ Phạm thì anh cũng không thể cãi, vậy nên cũng chỉ đành để chú Hùng đi.