Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

chương 156

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Nghĩ vậy, bà ta thầm thở dài.

Không còn cách nào khác, Lê Tuấn thích Nguyễn Khánh Linh lâu như vậy, cũng đến lúc nên gặp gỡ những người phụ nữ khác, nói không chừng con gái thứ nhà họ Tống lại là kiểu phụ nữ con trai bà ta thích.

Bà Lê chỉ có thể tự an ủi mình bằng cách này.

Sau khi Lê Tuấn rời khỏi, bà Lê không còn tâm trạng ăn cơm nữa, bà ta đứng dậy rời đi.

Trên bàn ăn chỉ còn lại Lê Nam, sau khi bà Lê đi khuất ở cuối phòng khách, anh ta nhanh chóng lấy điện thoại di động ra và gửi một tin nhắn cho Nguyễn Khánh Nga.

Khi Nguyễn Khánh Nga nhìn thấy tin nhắn, cô ta sốt ruột, gọi điện ngay cho Lê Nam.

“Anh Tuấn đồng ý xem mắt rồi sao?”

Nguyễn Khánh Nga nói với giọng chói tai.

Mặc dù ghét Nguyễn Khánh Linh, nhưng cô ta phải thừa nhận rằng Lê Tuấn thực sự rất thích Nguyễn Khánh Linh, vì vậy trước giờ anh ta luôn từ chối đi xem mắt, nhưng bây giờ, tin Lê Tuấn đồng ý đi xem mắt chẳng khác nào một tia sáng đối với Nguyễn Khánh Nga!

Mỗi mình Nguyễn Khánh Nga còn chưa đủ, bây giờ còn muốn thêm cô con gái thứ nhà họ Tống nữa sao?

“Ừ, vừa rồi trên bàn ăn tôi đã nghe mẹ và anh tôi nói chuyện, thời gian và địa điểm cũng đã thống nhất rồi!”

Nói thật, mối quan hệ giữa Lê Nam và Nguyễn Khánh Nga thực ra không thân thiết lắm, lý do anh ta nói với cô ta những tin tức này không gì khác hơn là muốn kiếm chút lợi ích từ việc này.

Dù sao thì Nguyễn Khánh Nga cũng là một người giàu có nhưng không có đầu óc, làm sao anh ta có thể bỏ qua cơ hội này được?

Không ngoài dự đoán, ngay sau đó giọng nói của Nguyễn Khánh Nga lập tức vang lên.bg-ssp-{height:px}

“Lúc nào, ở đâu?”

Lê Nam không trả lời câu hỏi của cô ta, mà chỉ cười và đưa ra một điều kiện: “Tôi nhớ, cô còn giữ một chai Massandra ở quán Bar bên kia?”

Nghe anh ta nói vậy, Nguyễn Khánh Nga đột nhiên cảnh giác: “Anh muốn gì?”

Lê Nam biết cô ta hiểu ý mình nên cười tươi hơn: “Không có chuyện gì, thương lượng với cô thôi, cô đưa rượu cho tôi, còn tôi sẽ cho cô biết thời gian và địa điểm.”

Nguyễn Khánh Nga tức giận, muốn mắng anh ta là đồ đê tiện, nhưng lúc này anh ta đang nắm trong tay thông tin về buổi xem mắt của Lê Tuấn, nên cô ta không thể xúc phạm anh ta.

Nhưng, cô ta đã bỏ ra hơn một tỷ để có được chai rượu đó, cô ta vốn định đợi đến ngày sinh nhật của mình sẽ uống cùng bạn bè, ai ngờ Lê Nam vô liêm sỉ đã để mắt tới chai rượu đó của cô ta từ lâu rồi.

Một lúc sau, Nguyễn Khánh Nga mới trả lời: “Anh không thể đổi sang thứ khác được sao, tôi còn không nỡ uống chai rượu đó.”

“Vậy nếu cô đã ông nỡ uống thừ cứ tặng cho tôi. Trong tay tôi cũng có thông tin mà cô muốn biết, không phải sao? Đôi bên cùng có lợi!”

Nghe Lê Nam nói, Nguyễn Khánh Nga chỉ cảm thấy anh ta thật đê tiện, nhưng cô ta cũng không thể làm gì khác, cuối cùng đành nghiến răng đồng ý: “Được rồi, tôi sẽ đưa nó cho anh.”

Lê Nam mỉm cười hài lòng, sau đó nói với cô ta thời gian và địa điểm xem mắt của Lê Tuấn.

Nguyễn Khánh Nga đã cúp điện thoại, lúc này cô ta đang rất tức giận và đau khổ, cô ta không ngờ rằng Lê Tuấn lại đồng ý đi xem mắt, hơn nữ còn xem mắt đúng vào chủ nhật tuần này!

Không, cô ta không thể để họ xem mắt thành công.

Nguyễn Khánh Nga đã thầm nhẩm kế hoạch, cô ta quyết định sẽ phá hỏng buổi xem mắt đó

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio