Chương
Hơn nữa, Trung Huy trước kia cũng không bao giờ đăng tin, nhưng từ sau khi bên cạnh Lâm Đỗ Nhã, anh ấy không phải cũng công khai thể hiện tình cảm của hai người trên mạng xã hội hay sao?
Phạm Nhật Minh im lặng càng ngày càng lâu, trong lòng Nguyễn Khánh Linh cũng có chút lặng xuống, giống như tận đáy lòng có một vực thẳm đang dần nuốt chửng hi vọng của cô.
Tủi thân, khó chịu, đau khổ và giống như một tấm lưới dày đặc, quấn lấy cô từng chút một, quấn cô ngày càng chặt hơn, gần như khiến cô ngạt thở.
Tâm trạng cô lúc nãy không giống như sự tức giận lúc nãy, lúc đó, cô chỉ là muốn đùa cho vui chứ không phải là giận dỗi Phạm Nhật Minh.
Nhưng lần này, cô thật sự thấy khó chịu rồi.
Đúng, Facebook của anh có rất nhiều đối tác làm ăn kinh doanh, hơn nữa, là chủ tịch của một xí nghiệp lớn như vậy, thể hiện tình cảm trên mạng xã hội không được phù hợp với khí chất phong thái của anh.
Nguyễn Khánh Linh nghĩ thay cho Phạm Nhật Minh như vậy, cô sắp tức đến phát điên rồi, nhưng cô không hề để lộ ra sự tức giận của mình, chỉ mím môi lại, lắc đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Còn Phạm Nhật Minh không hề quan tâm đến tâm trạng của cô.
Chủ yếu là, bây giờ tâm trạng anh không được tốt, trong đầu anh vẫn luôn nghĩ đến chuyện lúc nãy Khánh Linh bảo anh đăng tin lên Facebook, từ trước tới nay anh không hay thấy, nhưng anh có thể nhìn ra, lúc đó, biểu hiện của cô ấy hoàn toàn thể hiện cô là người được nuông chiều.
Chỉ cần anh đăng lên facebook một tin, là cô đã rất vui rồi.
Trong lòng Nhật Minh cảm thấy vô cùng phiền muộn.
Trong đầu anh bỗng nhiên xuất hiện những kí ức từ rất lâu về trước, hôm anh và cô kết hôn, anh thậm chí còn không hiện thân, rõ ràng đây là hôn lễ của hai người, nhưng lại chỉ để mình cô tiếp khách.
Lúc đó cô ấy đã phải chịu đựng rất nhiều, nhưng anh lại chưa từng nghĩ đến chuyện này.
Tính anh là như vậy, kể cả mối quan hệ giữa hai người có tốt đẹp hơn thì anh cũng không để tâm đến chuyện thể hiện tình cảm của mình ra bên ngoài.
Huống chi là, trước kia anh luôn cho rằng, tình cảm giữa anh với cô không cần nói gì nhiều, thậm chí là không cần cố tình biểu hiện ra, cứ theo lẽ tự nhiên là được rồi.
Cho đến khi nghe được những lời cô nói lúc nãy, anh mới bỗng nhiên vỡ lẽ.
Quả thực là, người không có bố mẹ bên cạnh như Nguyễn Khánh Linh mới càng để tâm đến những chuyện này, hơn nữa, cô cũng chỉ là một cô gái yếu đuối như bao cô gái khác, so với các cô gái khác trên phương diện này thì cô cũng không khác là bao.
Ai mà không muốn chồng mình có thể thể hiện tình cảm ra bên ngoài cũng như công khai với xã hội.
Quả thực Phạm Nhật Minh rất buồn phiền vì chính bản thân mình, sao trước kia anh không nghĩ tới điều đó, còn phải để cô nói ra mới hiểu được.
Về đến nhà, Phạm Nhật Minh dừng xe, anh định quay đầu sang nói chuyện với cô.
Thì kết quả là cô cúi đầu tháo dây an toàn ra rất nhanh, rồi mở cửa xe, không quay đầu lại cũng không nhìn anh một cái nào mà đi ra.
Cô ấy giận rồi à?
Phạm Nhật Minh ngồi trên xe một lúc rồi xuống xe, chỉ có điều là anh không hề đi tìm cô mà đi tìm cô nấu bếp, bảo cô làm một vài món mà Nguyễn Khánh Linh thích ăn, rồi bảo cô ấy mang lên phòng ngủ cho cô.
Sau đó, anh lại vào phòng đọc sách của mình.
Còn về phần Nguyễn Khánh Linh, sau khi cô trở về phòng ngủ, vốn dĩ cứ tưởng rằng Phạm Nhật Minh sẽ lên tìm mình, nhưng kết quả là đợi một lúc lâu thì người lên không phải là anh mà là cô nấu bếp.
Cô không được vui cho lắm, nhưng vẫn không kìm được mà hỏi cô nấu bếp: “Cậu chủ đâu rồi?”