Chương
Trong phòng tắm, người đàn ông đứng dưới vòi hoa sen có thân hình cao lớn khỏe mạnh, vai rộng eo hẹp, cơ bụng tám múi trên eo lộ rõ, ngay cả khi vẻ mặt đầy bực bội, cơ thể vẫn toát ra nội tiết tố nam đầy quyến rũ.
Sau khi tắm nước lạnh thật lâu, Lãnh Hàn Vũ đã có thể xoa dịu cơn cáu kỉnh trong lòng.
Anh ta thản nhiên kéo khăn tắm quấn lấy thân dưới, đến bồn rửa mặt, lại hất nước lạnh lên trên mặt mình, ngẩng đầu nhìn thấy gương mặt mình trong gương, lạnh lẽo như băng.
Lãnh Hàn Vũ đứng vững vàng tại chỗ, hai mắt nhìn thẳng vào người trong gương, có lẽ bởi vì anh ta nhìn chằm chằm quá lâu, dưới đôi mắt đen dần dần hiện lên một chút sương mờ, vẻ mặt trở nên khó lường.
Cuối cùng anh ta cúi đầu, nhìn sang chỗ khác, nhưng lại nhìn thấy những thứ thuộc về Lãnh Nhược Giai trên bồn rửa mặt.
Ngọn lửa mà người đàn ông mới vừa dập tắt, lúc này lại bùng lên.
Ánh mắt Lãnh Hàn Vũ đột nhiên trở nên lạnh lẽo, anh ta dùng sức đấm mạnh vào bức tường gạch bên cạnh, mượn sự đau đớn trên tay để khiến cõi lòng bản thân bình tĩnh lại.
Nhịp tim của anh ta rất nhanh, anh ta chưa bao giờ chán ghét bản thân tới mức cùng cực như giờ phút này.
Anh ta không chỉ nổi lên phản ứng với em gái ruột chỉ một lần.
Lãnh Hàn Vũ cảm thấy mình như một kẻ khốn nạn.
Thế nhưng, anh ta lại rất đấu tranh nội tâm, một mặt lý trí anh rất tỉnh táo cảnh cáo anh ta không được vượt qua ranh giới cuối cùng của đạo đức, nhưng một mặt khác, mỗi khi Lãnh Nhược Giai đến gần anh ta, anh ta lại không thể kiểm soát được những phản ứng tự nhiên của cơ thể và suy nghĩ trong đầu mình.
Lãnh Hàn Vũ lại đấm một đấm vào tường, mà lần này, anh ta càng dùng sức hơn.
Nghe thấy bốp một tiếng, người đàn ông rụt tay lại, miệng hít thở đầy thô bạo, máu trên tay chảy xuống theo đầu ngón tay, lúc này Lãnh Hàn Vũ mới coi như hoàn toàn khống chế được cảm xúc của mình.
Lãnh Hàn Vũ bình tĩnh trở lại, vẻ mặt cũng không còn nóng nảy và cáu kỉnh như vừa rồi nữa, anh ta lại ngẩng đầu lên, yên lặng nhìn mình trong gương, đôi mắt lạnh lùng như một đầm lầy, sâu không thấy đáy.
Có lẽ, anh ta có phản ứng với Lãnh Nhược Giai, không phải là vì tình yêu nam nữ.
Lãnh Hàn Vũ từ nhỏ đã không thích tiếp xúc với phụ nữ, kể cả với mẹ mình, vì vậy, ngoài Lãnh Nhược Giai ra, anh ta hầu như không có bất kì giao tiếp gì với phụ nữ, đương nhiên cũng không có đời sống tình dục.
Bây giờ anh ta là trai tráng khỏe mạnh bình thường, có cuộc sống tình dục hợp lý mới là bình thường.
Vậy nếu anh ta tìm một người phụ nữ để giải quyết dục vọng, thì những suy nghĩ vô đạo đức của anh ta đối với em gái mình cũng sẽ mất đi sao?
Thực tế, xung quanh Lãnh Hàn Vũ có rất nhiều người khác phái theo đuổi, nhưng anh ta vẫn luôn làm ngơ coi như không thấy.
Vì vậy, sau khi nảy ra ý tưởng này, anh ta liền nghĩ đến cô người mẫu đang quấn lấy mình gần đây, dáng người mảnh mai cân đối, cằm luôn hếch lên, giống như một con công kiêu hãnh, giống như Nhược Giai vậy.
Lãnh Hàn Vũ đã lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị liên lạc với người phụ nữ đó.
Nhưng chỉ cần trong đầu anh ta nghĩ đến việc tiếp xúc thể xác với những người phụ nữ khác, cơ thể anh ta sẽ vô thức sinh ra cảm giác bài xích và ghê tởm.
Anh ta lập tức thu lại điện thoại, cau mày lại lần nữa dùng sức lắc mạnh bàn tay đang chảy máu của mình, lúc này mới sải bước ra khỏi phòng tắm.
Đêm đó, Lãnh Hàn Vũ ngồi trên ghế sô pha ở một bên, còn Lãnh Nhược Giai thì ngủ trên giường.