Chương
Khi búa thẩm phán gõ xuống, giọng nói của ông ta từ từ vang lên.
“Phiên tòa sau khi đã thẩm án, kết luận rằng bị cáo Nguyễn Khánh Nga đã phòng vệ dẫn tới gây chết người, bị kết án ba năm tù giam, được thi hành bên ngoài nhà tù vì mang thai.”
Sau khi nói xong, có một âm thanh khác, thông báo rằng chuyện này đã kết thúc.
Khi Nguyễn Khánh Linh nghe kết quả của cuộc thẩm án, đôi mắt sáng lên ngay lập tức.
Cô vừa bất ngờ, mà cũng không bất ngờ.
Đương nhiên, Nguyễn Khánh Linh biết Nguyễn Khánh Nga có được kết quả tuyên án như vậy, đều là nhờ công sức của người đàn ông bên cạnh.
Trái tim cô cuối cùng cũng trở nên bình tĩnh.
Lúc này, Nguyễn Khánh Linh vô thức nhìn Nguyễn Khánh Linh đang đứng trước vành móng ngựa.
Người phụ nữ nãy giờ luôn cúi thấp đầu, nghe thấy kết quả tuyên án thì lập tức ngẩng đầu lên, khuôn mặt trắng bệch đột nhiên trở nên hồng hào một chút, đôi mắt bỗng đỏ hoe.
Khi bị đưa xuống, ánh mắt của Nguyễn Khánh Nga rơi vào băng ghế nghe thẩm, cô ta nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng nhìn chằm chằm vào Nguyễn Khánh Linh.
Hai người im lặng nhìn nhau một lúc, cho đến khi Nguyễn Khánh Nga sắp biến mất, cô ta mới mấp máy môi, khóe miệng gần như nhanh chóng cong lên, sau đó cùng nhân viên hộ tống rời đi.
Nguyễn Khánh Linh nhìn bóng lưng rời đi của Nguyễn Khánh Nga, cô chớp chớp mắt, trên mặt lộ ra một chút ý cười, trong lòng cũng không còn nặng nề như vậy nữa.
Mặc dù vừa rồi Nguyễn Khánh Nga cách cô rất xa, nhưng cô lại biết người phụ nữ này nói gì.
Cảm ơn.
Nguyễn Khánh Nga mấp máy môi nói với cô như vậy.
Mặc dù không nghe được giọng điệu của Nguyễn Khánh Nga, nhưng cho tới nay, cô cảm thấy tất cả ân oán giữa mình và Nguyễn Khánh Nga giờ phút này đều biến mất sạch sẽ không còn chút nào.
Nguyễn Khánh Linh cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng càng nhiều hơn đó là cảm giác nặng nề khi bà nội Đường phó thác cho mình
Kết quả bây giờ là kết quả thế này, đã là kết quả tốt nhất có thể đạt được rồi, cô không phụ sự kỳ vọng của bà nội dành cho mình.
Sau phiên tòa, Nguyễn Khánh Linh và Phạm Nhật Minh đã tay trong tay ra về.
Bớt đi một chuyện phải lo lắng, tâm trạng của Nguyễn Khánh Linh nhanh chóng phục hồi, hơn nữa, cô đã trở lại thành phố quen thuộc này, cô dần trở nên hoạt bát năng động, eo không còn đau, chân cũng không còn mỏi nữa, cô nắm tay Phạm Nhật Minh đi dạo một vòng trung tâm mua sắm.
Hai người đã lâu không ra ngoài, vận động hợp lý rất tốt cho bà bầu nên Phạm Nhật Minh không hề ngăn cản cô, mà còn vui vẻ cùng cô vợ nhỏ của mình đi dạo phố.
Dọc theo đường đi, cô gái nhỏ thì thầm rủ rỉ vào tai anh, hoàn toàn khác với vẻ yên tĩnh khi cô khi mới tới, sự tương phản trước sau sau cũng khiến Phạm Nhật Minh không nhịn được cảm thấy cô nàng này đúng là khờ thật mà.
Lúc hai người đi dạo được kha khá rồi, Nguyễn Khánh Linh lại mua quà, nhân tiện cùng Phạm Nhật Minh đi đến nhà cũ gặp ông cụ Phạm, nhân tiện hỏi thăm chuyện lần trước của Hà Thanh và Phạm Hoàng Anh.
Hôm nay hai người cũng thật trùng hợp, vừa lúc Hà Thanh và Phạm Hoàng Anh cũng ở nhà cũ.
Khi bọn họ nhìn thấy vợ chồng Nguyễn Khánh Linh đột ngột đến thăm, tất cả đều sửng sốt trong giây lát.
Đặc biệt là Hà Thanh, khuôn mặt cô ta hiện lên một chút mất tự nhiên và khó xử.