Chương
Lãnh Hàn Vũ thản nhiên nhìn Lãnh Nhược Giai trong kính chiếu hậu, chỉ thấy người phụ nữ ngồi với dáng vẻ bực bội, đôi môi không kìm được mà chu ra và hơi ngốc nghếch không hề cảnh giác gì.
Lúc này vẻ mặt của người đàn ông đó mới dịu lại.
Anh ta không nói gì, sau khi hỏi địa chỉ của Monica xong thì lái xe thẳng lên phía trước.
Trên đường đi, Lãnh Nhược Giai ngồi ở ghế sau, đôi mắt hết nhìn sang Monica lại nhìn chằm chằm vào Lãnh Hàn Vũ.
Cô ta càng nhìn càng cảm thấy tức giận.
Rõ ràng mình mới là em gái của Lãnh Hàn Vũ, trước kia ngoại trừ cô ta ra chưa có người phụ nữ nào khác ngồi trên hàng ghế phụ của anh ta. Nhưng lần này anh trai lại đuổi cô ta xuống ghế sau chỉ vì người phụ nữ trà xanh này.
Thật là tức chết đi được!
Không chỉ như vậy, Monica ngồi ở bên ghế phụ cũng không chịu an phận mà ngồi đi, lại còn không ngừng tìm chủ đề để nói chuyện với Lãnh Hàn Vũ.
Điều đó khiến cho đôi tai của Lãnh Nhược Giai ong ong giống như có hàng trăm con muỗi, Monica ồn ào đến nỗi khiến đầu óc cô ta choáng váng.
“Cô có thấy phiền không hả? Đang lái xe đấy, còn làm phiền nữa cẩn thận xong đời bây giờ.”
Cuối cùng Lãnh Nhược Giai cũng không chịu được nữa mà lên tiếng mắng chửi.
Vẻ mặt của Monica tái nhợt, sự tủi thân dâng trào nơi khoé mắt. Ngay sau đó cô ta dịu dàng nói: “Tôi xin lỗi, tôi không nói nữa đâu.”
Lãnh Nhược Giai vừa nghe thấy cô ta nói như vậy là biết cô ta lại giả vờ đáng thương để nhận sự đồng tình.
Lãnh Nhược Giai chỉ cảm thấy buồn nôn, trong lòng càng cảm thấy chán ghét người phụ nữ giả tạo này.
Cũng vào lúc đó, Lãnh Nhược Giai không khỏi nghĩ đến Nguyễn Khánh Linh. Người phụ nữ này mới thật sự là người dịu dàng như liễu, mỗi một nụ cười đều dịu dàng yêu kiều. Cảm giác yếu đuối của cô rất tự nhiên chứ không hề giả vờ yếu đuối khiến cho cô ta nổi da gà giống như người phụ nữ này.
Nếu như so sánh với nhau, cách nói chuyện của Vũ Khánh Linh không hề đáng ghét giống như người phụ nữ vào lúc này.
Bởi vì không có tiếng nói của Monica nên trong xe yên lặng hơn rất nhiều.
Điều này cũng khiến Lãnh Nhược Giai có thể tập trung suy nghĩ nhiều hơn, xem làm thế nào để đối phó với Monica.
Cũng may lúc này Lãnh Nhược Giai đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại.Cô ta nhìn sau gáy Monica rồi đột nhiên nhếch khóe môi lên, khẽ nheo mắt lại và lóe lên tia sáng.
Nếu như anh trai không cho cô ta nhúng tay vào chuyện này, vậy thì cô ta sẽ để ông nội đến quản.
Ông nội rất ghét người nước ngoài cho dù là nam hay nữ, bởi vì vợ trước của ông đã ngoại tình với người nước ngoài, sau đó vứt bỏ ông để đi ra nước ngoài. Chính vì thế điều này cũng dẫn đến hễ là người mắt xanh tóc vàng hoặc là con lai thì ông nội cũng không có cảm tình gì.
Nếu như ông nội biết cháu trai đích tôn của mình muốn cưới người phụ nữ lai thì ông chắc chắn sẽ tức giận đến nỗi râu vểnh ngược lên trên trời nhỉ?
Lãnh Nhược Giai tưởng tượng đến cảnh tượng sau này ông nội dạy dỗ Lãnh Hàn Vũ thì gương mặt luôn cúi gằm xuống cuối cùng cũng toả ánh sáng lần nữa, đôi mắt cô ta cũng bắt đầu lấp lánh có hồn hơn.