Chương
Thấy vậy, Hiên Minh Viên mất hứng, có điều ah ta cũng không để ý, cũng lấy điện thoại di động của mình ra.
Vừa mở ra mới thấy trong nhóm zalo của bọn họ có rất nhiều tin nhắn chưa đọc.
Hiên Viên MInh mở từng cái ra, lúc này mới đọc hết tin nhắn.
Hóa ra là Trung Huy đang xin anh ta giúp đỡ.
Người theo đuổi cô gái mà anh ta thích, gần đây chuyển tới sống ở đối diện cô ấy, tình địch còn có quan hệ rất tốt với mẹ vợ của Trung Huy, công ty hai nhà còn vì chuyện hợp tác mà cô bạn gái nhỏ của Trung Huy thường xuyên qua lại với tên tình địch đó.
Chuyện này khiến cho Trung Huy lo tới sứt đầu mẻ trán, nhưng anh ấy từ trước tới nay không có kinh nghiệm xử lý những chuyện như thế này, vì vậy đành phải xin sự trợ giúp từ phía mọi người.
Trần Hữu Nghị ở dưới cũng trả lời lại một tin nhắn.
“Chuyện này dễ mà, anh cũng đi lôi kéo làm quen với mẹ vợ đi, anh ta tặng một món quà thì anh tặng hai món, bình thường đi lại với mẹ vợ nhiều chút, như thế thì chẳng phải quan hệ sẽ thân thiết hơn sao?”
Trung Huy trả lời lại: “Không dễ như vậy đâu, không chỉ có anh ta mà nhà anh ta hình như cũng có quan hệ rất tốt với nhà họ Lâm, gần đây anh ta được thưởng, huống hồ anh ta còn biết ăn nói, tôi thấy nếu tôi đột nhiên chen vào, chỉ sợ bà Lâm sẽ cảm thấy kỳ quái.”
“Cũng phải, cậu chính là tên đầu gỗ.”
Trần Hữu Nghị lại gửi tới một tin nhắn.
Hiên Viên Minh tiếp tục kéo xuống, thấy Phạm Nhật Minh không ngờ cũng bày mưu tính kế, có điều so với Trần Hữu Nghị thì phương pháp của anh có vẻ đơn giản mà thô bạo hơn nhiều: “Mua lại Lâm Thị, cắt đứt hợp tác của bọn họ.”
Phía dưới rất nhanh đã có người trả lời: “Xin anh đấy chủ tịch Minh, có ai lại to gan lớn mật như anh chứ? Lâm Thị đó cũng không phải một công ty nhỏ, sao có thể nói mua là mua được?
Phạm Nhật Minh nghĩ cũng phải, anh cũng không biết nên trả lời thế nào nữa.
Giang Đức không lâu sau đã gửi tới một tin: “Nếu như thật sự không được, vậy thì anh và cô Lâm đó kết hôn trước đi, như vậy thì phụ huynh nhà họ Lâm có muốn phản đối cũng không được.”
Bởi vì tin nhắn vừa gửi tới cho nên phía dưới còn chưa có ai trả lời.
Hiên Viên Minh vừa thấy, anh ta nghĩ nghĩ sau đó lướt ngón tay như bay trên bàn phím, gửi đi một tin nhắn.
“Để tôi nói này, chiêu của các anh còn kém quá, vẫn có lỗ hổng. Anh Huy, anh nghe tôi, tình địch của anh không phải sống ở đối diện nhà cô Lâm sao? Vậy thì anh trực tiếp dọn đến chung cư của cô ấy sống đi, hai người ra ra vào vào, tên tình địch đó có thể không nhìn thấy hay sao? Đến lúc đó hai người lại làm hành động thân mật gì đó, trực tiếp khiến tình địch chủ động rời khỏi, vậy không phải được rồi hay sao?”
Không lâu sau, Trung Huy gửi tới một tin nhắn.
“Anh ta sẽ không làm thế đâu, anh ta rất cố chấp, lúc trước Đỗ Nhã đã thẳng thắn từ chối anh ta nhưng anh ta vẫn không chịu từ bỏ.”
Thấy tin nhắn này, Hiên Viên Minh ngây ra một lúc, anh ta nghiêng đầu trầm mặc một lát, sau đó một kế hoạch bỗng nảy lên trong lòng, anh ta hứng thú nhướng mày, gửi tới một hàng ký tự.
“Tôi thấy chiêu ăn cơm trước kẻng cũng không tồi đâu.”
Thế nhưng, Trung Huy ở đầu bên kia vẫn chưa trả lời, Hà Ngưng Tử thấy tin nhắn lại không chịu được.
Cô ấy cũng là phụ nữ, đương nhiên biết chuyện mang thai quan trọng như thế nào đối với phụ nữ.