Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

chương 68

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Lúc này, Nguyễn Khánh Linh mới khôi phục lại vẻ xấu hổ, cô nhìn Lê Tuấn hỏi: “Đàn anh, sao anh lại ở đây?”

“Gia đình anh có việc ở đây, anh đến để lo liệu.”

Lê Tuấn tình cờ tìm ra một lý do, lúc này Lăng Huyền mỉm cười và đưa hai người vào trò chuyện.

“Ở nhà có việc, sao còn mang hoa đến?”

Lăng Huyền đã nhận ra bàn tay của Lê Tuấn cố tình để ở phía sau khi anh bước tới.

Ngược lại là Nguyễn Khánh Linh vốn không có chú ý tới, hiện tại cô đã nhìn ra khi Lăng Huyền nói vậy.

Lê Tuấn bị phát hiện cũng không có chút xấu hổ nào, ngược lại còn hào phóng lấy ra bó hoa đưa cho Nguyễn Khánh Linh: “Khánh Linh, cái này cho em.”

“Haizz…”

Lăng Huyền đứng sang một bên, vẻ trêu đùa trên mặt càng hiện rõ.

Nhưng lúc này, Nguyễn Khánh Linh lại càng thêm bối rối, cô không cầm lấy hoa hồng, đứng im không biết nên nói gì.

Lê Tuấn biết cô đang nghĩ gì, nói thẳng: “Khánh Linh, tối nay em ăn tối với anh nhé.”

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh tự nhiên muốn từ chối, cô nhìn Lăng Huyền từ chối: “Đàn anh, em và Lăng Huyền đã hẹn rồi. Tối nay chúng em sẽ cùng nhau…”

Trước khi cô có thể hoàn thành lời nói của mình, Lăng Huyền đã ngắt lời cô: “Khánh Linh, tớ hoàn toàn OK. Nếu đàn anh đã mời cậu thì cậu cứ đi đi.”

Nói xong còn không quên nháy mắt với Nguyễn Khánh Linh, nói nhỏ bên tai cô.bg-ssp-{height:px}

“Khánh Linh, cậu phải dũng cảm theo đuổi tình yêu. Như vừa rồi cậu nói, cậu cùng Phạm Nhật Minh là bạn bè, cũng chưa từng có chung giường hay có tình cảm gì. Bởi vậy, hiện tại cậu phải chăm sóc cho chàng trai mối tình đầu của mình!”

Nói xong, Lăng Huyền lại mỉm cười với Lê Tuấn rồi nhanh chóng rời đi.

Nhìn thấy Lăng Huyền chuồn đi, Nguyễn Khánh Linh trực tiếp đứng tại chỗ hóa đá.

Đuổi ông nội cậu ấy!

Nguyễn Khánh Linh không khỏi muốn chửi thề một câu.

Tất nhiên Lê Tuấn biết ý định của Lăng Huyền, nụ cười trên mặt anh vẫn không thay đổi, anh lại mời cô lần nữa.

Lúc này Nguyễn Khánh Linh tiếp tục từ chối thì hơi vô duyên, cô đành phải đồng ý.

Vào buổi tối, Lê Tuấn đưa Khánh Linh đến một nhà hàng do một người Việt Nam điều hành.

Hai người lúc đầu không nói chuyện, Nguyễn Khánh Linh chỉ muốn yên lặng kết thúc bữa ăn, sau đó tìm cớ chuồn mất.

Không phải cô đạo đức giả, mà là cô là phụ nữ đã có gia đình, đi ăn riêng cùng một người đàn ông khác như thế này không hay lắm.

“Khánh Linh, buổi bảo vệ luận án hôm nay của em thế nào?”

Lê Tuấn nhìn ra, muốn Nguyễn Khánh Linh chủ động mở miệng là điều không thể, anh ta quyết tâm muốn theo đuổi cô thì phải chủ động.

“Dạ, cũng được.” Nguyễn Khánh Linh ngoan ngoãn đáp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio