Gặp phải chuyện Lệ Ba thu mua bản thân mình, cũng không có ảnh hưởng đến tâm tình Lam Phong Ngữ.
trên thực tế, tính tình cô vốn chính là thanh lãnh, rất ít sẽ có cảm xúc gợn sóng. Ở trong lòng cô có một cái thế giới nho nhỏ, người nhà của cô và những người mà cô quan tâm đều tồn tại ở trong cái thế giới nho nhỏ đó, trừ bỏ bọn họ, không ai có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của cô.
Phía trước người của Tần gia cũng được cô vòng ở trong thế giới này, sở dĩ cô mới có thể trở nên đa sầu đa cảm như thế, tổng là bởi vì suy nghĩ nhất cử nhất động của bọn họ mà đại loạn.
Nhưng bây giờ thì sẽ không, những người này đã bị cô thanh lí ra khỏi lĩnh vực bản thân mình.
Bây giờ, trong thế giới nho nhỏ của cô chỉ chứa người nhà của mình và Randall.
Chỉ cần nghĩ đến bọn họ, là cô cảm giác được cả người đều trở nên thoải mái hơn.
Thời điểm cô và Tần Thư Nam ở cùng một chỗ, có một điểm bất đồng lớn nhất chính là luôn luôn nơm nớp lo sợ, lo lắng cái này lo lắng cái kia vì sợ anh ta có cái gì không hài lòng.
Nhưng bây giờ thì ngược lại, thời điểm ở cùng một chỗ với Randall, cô chỉ cần quan tâm những chuyện mà mình để ý là được.
Có những việc gì khó khăn, anh sẽ giúp cô thu phục.
Tín nhiệm cũng ăn ý như vậy, đã dần dần thể hiện ra.
Giống như bây giờ, một người ở trên đường tùy ý đi tới, không có bất luận gánh nặng gì, thật sự là rất thoải mái.
Nhìn dưới ánh mặt trời tản mát ra ánh sáng rọi chói mắt ở trên bờ hồ và bóng dáng cầu vồng mơ hồ ở trên không trung, Lam Phong Ngữ ngẩng đầu lên, tóc dài phiêu dật theo gió bay, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, cánh môi đỏ hơi hơi gợi lên, như là một thiên sứ nhợt nhạt tươi cười.
“OH! My Angel!“ (A, thiên sứ của tôi!)
Đột nhiên, có một người đàn ông cầm cái máy ảnh đang treo ở trên cổ hướng tới Lam Phong Ngữ, trong mắt phát ra cực nóng quang mang, giống như là đang nhìn đến bảo bối huyền diệu gì đó.....
Lam Phong Ngữ sửng sốt, nhìn người kia đang tiến đến chỗ mình, thoáng nhíu mày, sau đó nghiêng người né tránh sang bên.
Người đàn ông không may bị đụng vào, nhất thời không giữ được thăng bằng, trực tiếp nhào vào trong hồ nước.
“Are you OK?” (Anh ổn chứ?)
Nhìn bộ dáng người đàn ông dị thường chật vật, Lam Phong Ngữ có chút áy náy, ngồi xổm xuống ôn nhu hỏi thăm.
Chương : Người đại diện
Người đàn ông vội gật đầu không ngừng, rất nhanh ở bên trong hồ nước đứng lên .
Cả người ướt đẫm , tuy rằng thoạt nhìn thật chật vật, nhưng không làm cho người ta chán ghét .
Thấy anh ta đi lên, Lam Phong Ngữ đứng lên chuẩn bị rời đi.
"Tiểu thư..."
Người đàn ông gọi cô lại, nhìn cô vẻ mặt nghi hoặc, ánh mắt cực nóng làm cho người ta có chút ăn ko tiêu.
"Ân?"
Lam Phong Ngữ nhíu mày.
"Tiểu thư, có muốn làm ngôi sao hay không ? Tôi là người đại diện của công ty ST , rất nhiều siêu sao Hollywood đều là nghệ nhân của công ty chúng tôi."
Người đàn ông khẩn trương hề hề hỏi.
Lam Phong Ngữ ngây ngẩn cả người, xem người đàn ông trước mắt dùng ánh mắt chờ mong nhìn mình , nghĩ nghĩ vẫn là lắc lắc đầu.
"Thực xin lỗi, tôi ko có hứng thú."
Anh Tư chính là làm việc trong ngành giải trí , anh có mấy cái công ty giải trí ,đều trên danh nghĩa của anh , chính là cô chưa bao giờ nghĩ tới muốn giao thiệp với cái ngành nghề kia.
Lại nói tiếp cũng rất kỳ quái, đây vẫn là lần đầu tiên lại bị người đại diện của công ty giải trí tiếp xúc gần!
Lam Phong Ngữ không biết, trước kia là có rất nhiều người muốn đánh chủ ý với cô, nhưng chính là đều bị người trong nhà cô bí mật xử lý mấy đám người kia .
Mà lần này là vì cô theo Randall đi ra ngoài du lịch giải sầu , sở dĩ người trong nhà liền xem nhẹ chuyện này. không nghĩ tới...
"Tiểu thư, trước tiên cô không cần phải gấp gáp trả lời tôi, cứ từ từ suy nghĩ rồi trả lời cũng được ? Chỉ cần cô tới công ty của chúng tôi, tôi nhất định hướng lên trên xin đãi ngộ tốt nhất. Với điều kiện của tiểu thư , ở trong vòng giải trí gặp truyện may mắn là chuyện dễ dàng ."
Người đàn ông vội vàng khuyên bảo nói.
Lam Phong Ngữ vẫn là thật kiên trì ý nghĩ của mình: "Thực xin lỗi, tôi không có hứng thú làm ngôi sao ."
"Tiểu thư, đây là danh thiếp của tôi. Nếu cô... Có thể dựa theo phương thức liên hệ ở mặt trên tìm tôi. Tôi nhất định sẽ mau chóng chạy tới ."
Người đàn ông nháy nháy ánh mắt màu xanh lam, một mặt chân thành.
Cũng không biết có phải bị sự chân thành của anh ta đả động hay là vì gần đây cũng hơi nhàm chán , cho nên Lam Phong Ngữ chần chờ nói : "Được rồi. Tôi sẽ suy nghĩ kỹ xem ."
Người đàn ông chạy nhanh đem danh thiếp đưa cho cô, nhìn đến cô cầm lấy cất đi về sau mới âm thầm nhẹ nhàng thở ra, trên mặt lộ ra một tia vui sướng tươi cười.
Anh dám khẳng định, chỉ cần cô gái trẻ tuổi ở trước mắt nguyện ý đặt chân đến vòng giải trí , cô tuyệt đối có thể trở thành nữ vương thế giới.
Nữ vương trong vòng giải trí ... Anh thật sự rất chờ mong!