Chúa Tể Chi Vương

chương 453: giết một người

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong mật thất.

Sau khi Túc lão trải qua một phen hồi hộp và rung động, thần sắc miễn cưỡng khôi phục trân định, nhưng khó tránh khôi có chút cảm giác chán chưởng và thất bại.

Ngày xưa, ông ta là một trong những cường giả mạnh nhất tại khu vực Hoành Vân, không chế một phương Cường quốc, bao trùm vạn vật sinh linh, ảnh hướng tới vận mệnh của cả khu vực Hoành Vàn.

Triệu Phong vốn ở Tương Vân quốc, trong mắt Túc lão thì nơi đó căn bản chỉ là một nơi chật hẹp nhỏ bé.

Hiểu Nguyệt Tông trong mắt ông ta, lại càng là tiểu Tông không đáng quan tâm.

Ngày xưa Túc lão phong quang, không khó để tưởng tượng, thời thiếu niên của ông ta, tuyệt đối là kỳ tài ngút trời cao cấp nhất khu vực Hoành Vân

Lúc này, chỉ trong chốc lát mà Túc lão đã trải qua đủ loại cảm giác như rung động, kinh ngạc, thất thật, cảm giác xen lẫn.

Ngưng mắt nhìn thiếu niên tóc lam trước mặt, trên mặt Túc lão không khỏi hiện ra vài phần kính sợ và khâm phục.

Đây là một thế giới cường giả vì tôn, bất luận tuổi tác già trẻ.

Thành tựu của Triệu Phong tại Chân Long hội, chính là nội tình thực lực, khiến cho Túc lão - một trong những người mạnh nhất khu vực Hoành Vân, cũng phải ngước đầu nhìn lên.

Nghĩ đến vừa rồi mình mới “khuyên nhủ, cảnh cáo” Triệu Phong, Túc lão không khỏi cảm thấy mặt già đỏ bừng.

Mặc đủ Triệu Phong hiển lộ ra thực lực ít nhất tương đương với ba vị Chân Chủ cấp, trong đó bao gồm cả Ám Ngân Độc Thi.

Nhưng Túc lão cũng không khỏi hoài nghi, việc Triệu Phong có thể khống chế hai bộ quỷ thi Chân Chủ cấp cùng một lúc thì liệu có giữ được chiến lực Chân Chủ cấp của bản thân hay không. Huống chi, tấn chức Chân Chủ cấp đối với Triệu Phong mà nói, căn bản cũng không có gì khó khăn.

- Túc lão, sau khi trở về ngủ thêm một lần nữa, ta sẽ lên đường trở về Hoành Vân Thập Tam Quốc.

Mí mắt Triệu Phong có chút nặng nề.

Hắn đoán chừng, có lẽ chỉ kiên trì được hai canh giờ nữa là mình sẽ lại chìm vào giấc ngủ.

- Trở về Thập Tam Quốc? Ngươi làm vậy thì có ý nghĩa gì?

Túc lão chợt hỏi.

Hiện nay mười ba Tông đều phụ thuộc Liên minh Thiết Long, năm xưa đám người Đại trưởng lão của Hiểu Nguyệt Tông đều đã ký kết Huyết khế ước.

Nếu như Triệu Phong trở về Hiểu Nguyệt Tông, sẽ làm đám người Đại trưởng lão lâm vào tình cảnh khó xử.

- Ta phải về Hiểu Nguyệt Tông... Giết một người!

Đôi mắt ôn hòa của Triệu Phong lóe lên, đột nhiên ngưng kết một trận sát ý u hàn, khiến cho bất kỳ Chân Linh cảnh nào cũng cảm thấy tim sợ mặt run.

Băng, Thủy chuyển đổi, chỉ trong một ý niệm.

- Nếu ngươi cần trợ giúp gì, lão phu và Liên minh Thí Long sẽ tương trợ.

Túc lão nhẹ nhàng thở dài, biết rõ mình không thể nào ngăn được Triệu Phong

Bất luận lập trường khác biệt, nhưng dù sao Triệu Phong vẫn là người có ân giải vây, Túc lão nhất định nghĩa bất dung từ.

Triệu Phong suy nghĩ một chút, nói ra hai yêu cầu:

- Thứ nhất, hi vọng Túc lão có thể giúp ta thăm dò Tổng Đà sào huyệt, thế lực phân bố của Liên minh Thiết Long, kể cả hành tung của Xích Nguyệt Ma Giáo nữa.

- Thứ hai, quá trình ta đối phó với Liên minh Thiết Long, Liên minh Thí Long phụ trách thu thập tàn cuộc, để cho khu vực Hoành Vân, một lần nữa được dọn sạch.

Về điểm thứ nhất, Túc lão cũng không cảm thấy ngoài dự liệu.

Nhưng điểm thứ hai, lại khiến cho Túc lão, trong lòng khẽ chấn động

Tầm mắt của Triệu Phong nhìn rất xa, chưa đánh Liên minh Thiết Long, nhưng đã nghĩ đến chuyện giải quyết hậu quả vấn đề.

Đặc biệt là hai chữ “dọn sạch” phát ra từ miệng Triệu Phong nói rất hời hợt, khiến cho Túc lão cảm thấy trái tim đập mạnh một cái, khó có thể đánh giá được nội tình của Triệu Phong trước mắt.

Triệu Phong vốn có thể mời cứu viện từ Thiên Bồng đại quốc, thế nhưng hắn lại không làm vậy.

Bởi đủ sao đi nữa khu vực Hoành Vân cũng là cố hương của Triệu Phong hắn quyết định sẽ tự tay chỉnh đốn chứ không phải mượn thế lực bên ngoài.

- Đáng tiếc lão hủ tuổi già lực suy, bị thương tổn bổn nguyên, tối đa chỉ có thể hiệp trợ đôi chút.

Túc lão có chút hổ thẹn và lực bất tòng tâm.

Hơn nữa, mặc dù Triệu Phong chỉ đơn độc một mình, thế nhưng thực lực lại cường hoành vô cùng, khiến ông ta cảm thấy có chút kinh ngạc ngoài dự liệu, tuy nhiên, cuối cùng vẫn cảm thấy không đáng tin cậy.

Dù sao thì Liên minh Thiết Long cũng là quái vật thống trị khu vực Hoành Vân.

Đối mặt với chiến thuật biển người, vô số cường giả Thoát Phàm Cảnh, phần lớn cường giả Chân Linh cảnh vây đánh, Triệu Phong chỉ có lực lượng một người, phải chắc có chút nhỏ bé?

Đương nhiên, Túc lão không biết rằng, Triệu Phong căn bản “xem nhẹ” chiến thuật biển người này.

- Ừm, nếu Túc lão đã quyết không tiếc dùng toàn bộ Liên minh Thí Long để tượng trợ, Triệu Phong cũng xin được tặng một phần tâm ý.

Triệu Phong nhẹ nhàng vuốt Cổ Thiết Giới Chỉ một cái.

Ô... Ô... Ô... N.. G!

Một giọt chất lòng thần bí trong suốt lơ lừng giữa không trung, phát ra khí tức sinh mệnh nồng đậm, khiến cho người khác có cảm giác vô cùng thân thiết.

- Đây là... Tân dịch sinh mệnh?

Trong lòng Túc lão chấn động, ngay sau đó lộ vẻ hưng phấn, cuồng hỉ.

Tân dịch sinh mệnh này, cần điều kiện sinh trưởng cực kỳ hà khắc, trên Đại lục Thanh Hoa, khó có thể dưỡng dục ra thứ này.

Tân dịch sinh mệnh của Triệu Phong là lấy từ trong Di tích Tử Thánh, chính xác là đoạt từ trong tay Diệp Yên Vũ.

Tân dịch sinh mệnh chính là tinh hoa sinh mệnh do Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo thai nghén ra.

Triệu Phong ban đầu giao dịch hai giọt “tân dịch sinh mệnh” từ chỗ Diệp Yên Vũ, sau đó lại để Tiêu Tặc Miêu phản bội, trộm về nửa nhánh Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo còn lại từ chỗ Diệp Yên Vù.

Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo đó là để cho Tham Thiên Thụ Yêu phục dụng, khôi phục thương thế thảm trọng sau một kích của “Hư Thân bảo hộ”.

Chẳng qua.

Lúc ấy Triệu Phong cũng có chút tâm tư, nên hắn đã cắt xén bớt hai giọt từ trên Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo.

Bởi vậy.

Tân dịch sinh mệnh trong tay Triệu Phong hiện nay, có đến bốn giọt.

Một giọt trong đó, xem như “nhắm sẵn” là dành cho vị lão giả tóc đỏ thần bí của Thiết Huyết Giáo, xem như để trả nợ nhân tình.

Ba giọt còn lại, Triệu Phong lấy ra một giọt đưa cho Túc lão.

Dù sao thì Túc lão cũng là lãnh tụ của “Liên minh Thí Long”, nếu như có thể khôi phục thực lực thời kỳ đỉnh phong, nhất định sẽ có tác dụng rất lớn đối với Triệu Phong

- Tân dịch sinh mệnh... Xem ra ngươi quả thực trở về từ “truyền thừa Vực Ngoại” rồi.

Túc lão run giọng, sắc mặt kích động đến tột đỉnh.

Loại trân dịch truyền kỳ có khả năng kéo dài sinh mệnh nghịch thiên như “Tân dịch sinh mệnh”, Đại lục Thanh Hoa đã tuyệt tích từ lâu, chỉ có thể đạt được từ Vực ngoại.

Triệu Phong mỉm cười không nói, ra hiệu Túc lão ăn vào Tân dịch sinh mệnh.

Thương thế của Túc lão như thế nào, Triệu Phong thông qua Thần Linh nhãn, đã nắm rõ, thương thế của ông ta thâm thấu vào căn nguyên Chân Linh căn bản của người tu hành.

Loại thương thế này, rất khó chữa trị, lại không thể vọng động khí Chân Linh, nếu không thương thế sẽ tăng lên, thậm chí khiến tu vi rơi xuống

Chẳng qua, Triệu Phong thực sự rất có lòng tin đối với Tân dịch sinh mệnh.

Theo lý luận mà nói, cho dù Tôn Giả bị trọng thương sử dụng “Tản dịch sinh mệnh” cũng thu được hiệu quả rất tốt.

Trên mặt Túc lão tràn đầy vẻ cảm kích, sau đó phục dụng Tân dịch sinh mệnh vào, khoanh chân ngồi chữa thương

Sau thời gian uống cạn nửa chúng trà.

Chân Linh khí trên người Túc lão bỗng nhiên chấn động mãnh liệt.

Triệu Phong mừng rỡ, biết rằng Chân Linh nguyên trong có thể bắt đầu khôi phục lại. Cứ như vậy một lát sau, bổn nguyên của Túc lão cũng có thể hóa giải được bảy tám phần.

Tin rằng không đến mười ngày nửa tháng Túc lão cơ bản có thể khôi phục đến thời kỳ đỉnh phong

Triệu Phong không dừng lại, hắn rời khỏi mật thất, trở về chỗ ở của mình.

Một lúc sau...

- Lần thức tỉnh tiếp theo, ta sẽ trở về Hoành Vân Thập Tam Quốc.

Triệu Phong có chút mệt mỏi, chậm rãi nhắm mắt lại.

Tĩnh công chúa được Túc lão phân phó hết lòng chăm sóc phục thị Triệu Phong

Nàng là công chúa Thiên Phong có thân phận cao quý, thậm chí còn có tư cách tham gia thịnh hội đỉnh phong như Chân Long hội, vậy mà lại phải đi chăm sóc cho một thiếu niên, trong mắt thường nhân có lẽ sẽ cho rằng nàng đang tự hạ thấp thân phận, thậm chí lãng phí

Thế nhưng trong đôi mắt sáng của Tĩnh công chúa lại lộ vẻ vui mừng, gương mặt xinh đẹp thỉnh thoảng đỏ ửng, có vài phần chờ mong ước mơ.

Đối với việc này.

Rất nhiều thành viên trong Liên minh Thiết Long, kể cả Khương lão, Tam điện hạ cũng cảm thấy khó hiểu.

Đương nhiên, đó là vì bọn họ không biết lai lịch chân chính của Triệu Phong

Thoáng cái đã nửa tháng trôi qua...

Cứ điểm của Liên minh Thiết Long ở trong một cái vực ở thâm sơn cùng cốc.

Trong khoảng thời gian này, phụ cận vực sâu này chợt dâng lên một luồng uy năng Chân Linh, mênh mông cuồn cuộn, nguyên khí thiên địa trong phạm vi mười dặm, theo đó hô ứng, sản sinh cộng minh kỳ dị.

Hư không trên đỉnh đầu nhiễm một tầng ánh sáng xích thanh, mây trên trời cuồn cuộn nhộn nhạo.

Tinh thần uy hiếp vô hình và dị thường thiên địa, khiến cho các thành viên của Liên minh Thí Long dưới vực sâu đều hãi hùng khiếp vía, rất nhiều người thậm chí còn cảm thấy hít thở không thông

- Uy năng Chân Chủ cấp!

- Quả thật là uy thế Chân Chủ cấp... Là Túc lão!

- Thật tốt quá, chẳng lẽ Túc lão đã khỏi hẳn thương thế rồi?

Các thành viên trong Liên minh Thí Long đều mừng rỡ như điên, chúc mừng lẫn nhau.

Chỉ có Tĩnh công chúa là có chút kinh dị, thương thế của sư tôn như thế nào, nàng là người biết rõ nhất, tình huống thực sự e rằng khó mà trị hết nổi.

Tại sao chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, sư tôn lại nhanh chóng khôi phục khí tức Chân Chủ cấp toàn thịnh như vậy?

- Chẳng lẽ... Tất cả những chuyện này đều là...

Ánh mắt Tĩnh công chúa khẽ chuyển, rơi xuống người một thiếu niên tóc lam đang an tĩnh ngủ.

Người duy nhất mà nàng có thể nghĩ đến, chỉ có thiếu niên tạo ra kỳ tích này.

Có lẽ bởi vì sự rung động của nguyên khí hô ứng, cho nên thiếu niên tóc lam trước mặt đang chậm rãi mở mắt.

- Túc lão, chúc mừng đã lành bệnh xuất quan.

Triệu Phong khẽ cười một tiếng, âm thanh truyền đến phụ cận khe vực.

Tĩnh công chúa liền thấy hoa mắt, Triệu Phong trước mặt đã biến mất, không thấy nữa.

Một khắc sau, trên đỉnh núi ở bên khe vực.

Một thiếu niên tóc lam ôn hòa đứng sóng vai bên cạnh một lão giả lông mi trắng, mặc thanh sam, hai người vui vẻ trò chuyện với nhau.

Tĩnh công chúa đứng từ xa nhìn lên cảnh tượng trên núi, trong lòng có một loại rung động không tên.

Nàng đột nhiên phát hiện, bản thân vẫn còn đánh giá thấp cấp độ của Triệu Phong

- Lúc Triệu Phong ở Thánh Vực Chân Long Hội, hắn vẫn là tu vi Chân Huyền cấp, sau khi từ truyền thừa Vực Ngoại trở về, không biết hắn đã đạt đến cấp độ gì?

Trái tim Tĩnh công chúa khó có thể ổn định lại.

Nàng thường xuyên nhìn chăm chú thiếu niên kia ngủ, nhưng trên người đối phương phảng phất như có một tầng mây che phủ, tràn đầy cảm giác huyền bí.

- Chúc mừng Túc lão xuất quan!

Tại bên cạnh khe vực, các thành viên của Liên minh Thí Long đều hướng về phía đỉnh núi hành lễ, đồng loạt chúc mừng.

- Ha ha, tất cả đều nhờ vào Triệu Phong các hạ, chính hắn đã mang đến hi vọng cho Liên minh Thí Long, tin rằng kỳ tích huy hoàng của hắn, có thể tiếp tục kéo dài ở khu vực Hoành Vân này.

Trên mặt Túc lão tràn đầy hồng quang, chậm rãi đưa tay chỉ về phía thiếu niên tóc lam, biểu đạt cảm kích, thậm chí là kính ý.

Phần đông thành viên của Liên minh Thí Long ở bên dưới đều cảm thấy tâm linh rung động, kể cả đám người Khương lão và Tam điện hạ trước đây đã quen biết Triệu Phong

Cùng lúc đó, cách ngoài mười dặm.

Một chiếc lâu thuyền đỏ sậm, dài đến hai chục trượng phiêu phù giữa không trung xung quanh bồng bềnh một tầng huyết quang nhân nhạt, có vài phần quỷ dị âm trầm.

- Không ngờ Túc lão kia đã khôi phục thực lực Chân Chủ cấp rồi

Một âm thanh khàn khàn từ mũi tàu truyền đến.

Đó là một nhân loại xấu xí y hệt cương thi, toàn thân chảy xuôi huyết dịch, trên người dày đặc đường vân u ám.

Chính là Hộ pháp Huyết Cương Đà!

- Điện Vương đại nhân, thực lực chỉnh thể của chúng ta chiếm ưu thế hơn không ít, hơn nữa, lúc này Túc lão bệnh nặng vừa khỏi, tất nhiên không phải là đối thủ của ngài.

Tại phụ cận mũi tàu, thậm chí còn có hai ba cường giả Chân Huyền cấp, cao nhân Chân Linh cảnh có không dưới mười người.

Trong mắt Điện Vương Huyết Cương Đà hiện động một tầng ánh sáng xích huyết ảm u, chăm chú nhìn thiếu niên tóc lam bên cạnh Túc lão, sắc mặt đầy lo lắng, lẩm bẩm:

- Quả nhiên là hắn...

- Điện Vương đại nhân! Tên Triệu Phong này... Hãy để ta đối phó!

Một thanh niên toàn thân đen kịt, dáng vẻ lãnh khốc mở miệng, hắn chính là một trong ba đại Chân Huyền cấp dưới trưởng Điện Vương.

Thanh niên áo đen này, hai con ngươi thăm thúy thần bí, giống như vực sâu xích hắc trong Vô Gian Địa Ngục.

Hắn nhìn về phía Triệu Phong ở trên đỉnh núi xa xa, thần sắc hiện ra một luồng chiến ý không thể kiềm chế.

- Lâm Thông? Nếu như ta nhớ không nhầm, hai năm trước, tại Liên minh thịnh hội của mười ba Tông, “Thiên u Đồng” của ngươi đã bại trong tay tiểu tử kia mà?

Một vị Chân Huyền cấp ở bên cạnh trêu ghẹo.

- Hắc hắc, Lâm Thông mới trở vế từ- “Xích Nguyệt truyền thừa” không lâu, có lẽ Điện Vương đại nhân cảm thấy rất hứng thú đối với thực lực của hắn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio