Chuyện Bát Quái Hằng Ngày Tại Khách Sạn Hoàng Gia

chương 41

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Moore đang dọa em bé à?

№☆☆☆ cải mai ăn cơm nắm E-- :: nhắn lại ☆☆

Biết được Moore chỉ đơn thuần bị cảm vừa vui vừa buồn…

№☆☆☆ bì tê cay E-- :: nhắn lại ☆☆

Moore không sợ vương tử đánh người à?

№☆☆☆ miêu ny E-- :: nhắn lại ☆☆

Williamson đúng là little sweetheart tri kỉ mà… So sánh với vương tử tùy hứng.

№☆☆☆Xws E-- :: nhắn lại ☆☆

Các mày mong đợi gì ở hoàng tử ếch?

№☆☆☆ cola chanh E-- :: nhắn lại ☆☆

Không hiểu sao nghĩ tới sau khi vương tử bị Moore dọa sẽ sinh ảo giác…

№☆☆☆ lòng tràn đầy hoài nghi E-- :: nhắn lại ☆☆

Chịu không nổi khảo nghiệm thì yêu đương cái gì!!! Vương tử nhất định sẽ không trở về!

№☆☆☆ mèo meow meow E-- :: nhắn lại ☆☆

Moore trên giường an tâm dưỡng lão, Chỉ huy thì lo muốn chết… Nghe này, muốn thử sinh bệnh play không?

№☆☆☆ tôi nhìn nhầm rồi sao E-- :: nhắn lại ☆☆

Lầu trên là ma quỷ à?

№☆☆☆ hị hị hị E-- :: nhắn lại ☆☆

Công chúa điện hạ cũng gửi tin cho tôi biểu đạt sự lo lắng cho vương tử, tựa như sợ em trai bị chính mình chiều chuộng hơi quá xảy ra chuyện gì, tuy rằng hiểu lý do nhưng vẫn nghi ngờ quyết định của vương tử.

“Y như thằng ngốc bị tình yêu che mắt.” Công chúa nói vậy đấy, “Tuy rằng ta rất mong sự ấu trĩ của nó có thể thay đổi, nhưng đột ngột đi đối mặt với ma quỷ cũng quá nóng vội.”

Ngắn gọn, công chúa cũng mong tôi khuyên vương tử quay về.

Vì sao lại là tôi! Tôi cùng vương tử không quá quen thuộc, thà để Arthur viết một đống đe dọa một trận còn hợp lý hơn!

A… Công chúa còn hỏi việc kết hôn của tôi và Arthur, cho rằng tôi và Arthur sẽ như nàng sống một cuộc sống cô độc nốt quãng đời còn lại, không nghĩ chúng tôi lại kết hôn với nhau.

No no no, ai thèm sống một cuộc sống cô độc chứ! Bà đi mà cô độc phần đời còn lại!

Ok, tiếp theo nên nghĩ tới nên mở lời thế nào với vương tử.

Tôi không muốn rời giường ấm nệm êm đi viết thư đâu, xương cốt già cỗi đổ bệnh cái là đau nhức, chẳng muốn làm gì chỉ muốn ngủ thôi.

Ừm… Thôi để Arthur viết một cái tin dọa vương tử béo quay về đi.

Tới giờ uống thuốc rồi! Tôi nên đi uống thuốc, nếu không Arthur sẽ giận.

№☆☆☆ hoa tường vi trắng E-- :: nhắn lại ☆☆

Công chúa điện hạ đáng yêu quá!!! Nữ thần mãi là nữ thần!

№☆☆☆ một cây đại thụ E-- :: nhắn lại ☆☆

Trên dưới vương quốc đều lo cho mập mạp… À không, vương tử…

№☆☆☆ thoáng hơi E-- :: nhắn lại ☆☆

Từ từ, tôi có câu hỏi này, chẳng phải trước kia Moore nói mình không thích hợp với sinh hoạt ổn định nên không muốn kết hôn sao? Thế tại sao giờ lại không muốn chung hội độc thân tới già với công chúa, rõ ràng ngày trước đánh chết lão cũng không muốn kết hôn!

№☆☆☆ miêu kỉ quân E-- :: nhắn lại ☆☆

Vì yêu Chỉ huy khá dễ chịu?

№☆☆☆ bịt chặt mắt E-- :: nhắn lại ☆☆

Cái gì! Công chúa thế nhưng muốn độc thân cả đời? Tôi không nghe! Tôi còn muốn trở thành vương phi của nàng mà…

№☆☆☆Matu E-- :: nhắn lại ☆☆

Đánh một trận đi tình địch

№☆☆☆ rút đao E-- :: nhắn lại ☆☆

Moore mới có tí tuổi đã kêu xương cốt già cỗi cảm mạo là đau nhức, bình thường xin hãy chú ý vận động nghỉ ngơi hợp lý!

№☆☆☆ oan oan ức ức E-- :: nhắn lại ☆☆

Thuốc khó nuốt quá, tôi muốn khóc…

Nhưng Arthur mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm tôi uống thuốc, tôi cũng không dám không uống, bị bệnh đã đủ oan ức rồi anh ấy còn muốn hung dữ với tôi!

Hơn nữa lần này sinh bệnh một nửa là do anh ấy! Tôi còn chưa có trách đâu đấy! Cực kì tức giận!

Khỏi bệnh tôi liền thấy mình cần tập thêm để gia tăng thể chất, nếu không động cái lại lăn ra ốm thì không ổn.

Arthur dưới sự đe dọa và dụ dỗ của tôi thì đã đi gửi tin cho vương tử rồi. Tôi nhìn nhìn ác ma được miêu tả sinh động y như thật, rất có hình tượng còn được đắp nặn thêm cho hoa mỹ, đảm bảo vương tử đêm nay sẽ gặp ác mộng…

Rất tốt, rất vừa lòng! Giờ tôi sẽ để Arthur gửi tin ra ngoài.

№☆☆☆ Hoa tường vi trắng E-- :: nhắn lại ☆☆

Moore quá xấu xa =))

№☆☆☆∠(” ∠) E-- :: nhắn lại ☆☆

Moore không hư hỏng đâu phải Moore! Cái làm tôi giật mình là Chỉ huy đồng ý hùa theo Moore?

№☆☆☆NAtt E-- :: nhắn lại ☆☆

Chỉ huy: Được rồi vợ iu, tất cả đều nghe lời vợ iu.

№☆☆☆ há mồm uống thuốc E-- :: nhắn lại ☆☆

Nguyên tắc của Chỉ huy vứt đâu rồi ha ha ha

№☆☆☆ ăn xong cơm chó E-- :: nhắn lại ☆☆

Từ từ, vì sao Moore phát sốt một nửa do Chỉ huy chịu trách nhiệm? Không ôm Moore chặt để Moore bị lạnh?

№☆☆☆ gâu gâu gâu E-- :: nhắn lại ☆☆

Có thể là giật chăn của Moore

№☆☆☆ hì hì E-- :: nhắn lại ☆☆

Đừng nghĩ nhiều, Arthur không giật chăn của tôi.

Anh ấy gửi tin rồi, mong là vương tử sớm nhận được, chờ không nổi vẻ mặt vương tử khi nhận được thư! Không chừng sẽ sợ thét chói tai nha~

Nghĩ tới hình ảnh này, làm người ta thật sự rất vui vẻ.

Tu bổ khách sạn còn cần thêm thời gian, phòng ốc gấp gáp vậy nhưng tôi lại nằm lỳ một chỗ chiếm một gian phòng không hư hại, hơn nữa còn chẳng cống hiến gì. Có chút ngượng ngùng…

E rằng sẽ phải nhờ Arthur giúp tôi rồi! Vui vẻ quyết định vậy đi!

Vì sao tôi còn chưa hạ sốt, nhiệt độ không hạ một tẹo nào, đầu đau như búa bổ. Quả nhiên trúng gió chẳng phải cái gì tốt, tôi nghĩ tôi vẫn là tôi của ngày xưa, tôi sai rồi không dám nữa đâu, mau mau hạ sốt đi!

Vốn dĩ quay về khách sạn là để Arthur tính dưỡng đem tính cách sửa lại, trăm triệu lần không nghĩ tới người tĩnh dưỡng lại thành tôi còn Arthur thì ở một bên bưng trà rót nước, quá mất mặt….

Arthur ép tôi đi nghỉ rồi… Hạ sốt sẽ gặp lại sau…

№☆☆☆ Hoa tường vi trắng E-- :: nhắn lại ☆☆

Chỉ huy buồn thúi ruột…

№☆☆☆ hồ lô ngào đường E-- :: nhắn lại ☆☆

Đạp bay chén cơm chó này!

№☆☆☆ gâu gâu gâu E-- :: nhắn lại ☆☆

Có người gân cổ lên cãi cưới Chỉ huy chỉ vì muốn cứu Chỉ huy ra ngoài, sau đó hôm nay lại không biết xấu hổ ân ân ái ái

№☆☆☆ Người trẻ tuổi bây giờ E-- :: nhắn lại ☆☆

Moore lật mặt quá nhanh!

№☆☆☆ vịt vịt không biết E-- :: nhắn lại ☆☆

Tối qua nhất định đã xảy ra chuyện gì chúng ta không biết!!!!

№☆☆☆ cơm nắm mai đồ E-- :: nhắn lại ☆☆

(TBC)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio