Chuyện Tình Tay Ba Giữa Hai Chàng Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Ngổ Ngáo

chương 94

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- CÂM!

-…. ( Tôi chau mày, nhăn mặt)

BỐP BỐP!!!

Thái Minh vỗ tay cái và sau đó khoảng chục người đi vào, trên tay bê các món ăn hấp dẫn, khoảng p sau, cả bàn ăn đồ sộ được bày ra……..

Chưa cần nói gì, tôi nhảy bổ vào ăn ngấu nghiến… và cái dạ dày chết tiệt cũng bớt đi sự đau âm ỉ phần nào…..

Trong phòng viện bây giờ chỉ có tôi và Thái Minh…. Thái Minh thì cứ ngồi ở sô pha lạnh lùng nhìn tôi….. còn tôi thì bất chấp tất cả để ăn ………

- Thôi chết tôi rồi!!!!!!!!!! Bây giờ là mấy giờ rồi? ( Đang ăn bỗng tôi hoảng hốt)

-……………

- Mấy giờ? Mấy giờ? ( Tôi hấp tấp)

-…………….

Tôi chạy thật nhanh đến chỗ Thái Minh, trước mặt anh ta, nhìn anh ta bằng ánh mắt hình viên đạn…. tức giận…..

- MẤY GIỜ RỒI? ANH NGHE RÕ KHÔNG? HẢ? ( Tôi gằn từng tiếng một)

- ……….. ( Thái Minh vẫn nhìn tôi thanh thản)

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!! CHẾT TÔI MẤT! ANH LÀM ƠN XEM CHO TÔI MẤY GIỜ RỒI???????????? ( Tôi hét thất thanh)

- ………………………………..

Thái Minh không nói gì… lạnh lùng hất mặt về phía sau tôi……. Quay đầu lại………

(-_-) (-_-) Ôi chúa ơi…. Nhục quá….!!!!!!! Tôi quên mất rằng phòng bệnh nào chả có đồng hồ….. huống hồ đây còn là phòng VIP…………….

Thôi chết tôi rồi…….!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Bây giờ là h chiều rồi!!!!!!! Sao mình ngủ lâu thế á!!!!!!!! Quả này về xong rồi./……. Huhuhuhuhuhuh…… Mình bỏ mất mấy ca học buổi chiều rồi…….. Nhà trường chuẩn bị báo về nhà rồi…. huhuhuhuhu//…….

- Chết rồi!!! Huhuhuhuhuhuhuhuhuhuh……tại anh…..tại anh hết đấy………Taija nh làm tôi bỏ bao nhiêu ca học hiều nay rồi…… Quả này về tôi chết rồi./……..Tại anh ý……. Anh phải chịu trách nhiệm…. huhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuu ( Tôi òa khóc ….)

- NGẬM – MIỆNG – LẠI!!!! ( Thái Minh gằn từng tiếng một)

- Hức… hức… nhưng mà…………….. nhưng………..

- NGẬM!

- ……….( Ngậm luôn @@)

- …………………………………………….

- Cho tôi về!!! ( Tôi mếu máo)

- Ngủ đi!!!!! ( Thái Minh lạnh lùng ra lệnh)

- Không ngủ!!!!

- Thử nói lại xem! ( Thái Minh hờ hững)

- Không!!!!Không!!!! À không!!!! Tôi ngủ mà…..!!!! hì hì……

- …….. ( Thái Minh giãn khuôn mặt mãn nguyện)

- Ngủ dạy cho tôi về!!!! Rõ chưa??????? ( Vừa nằm xuống giường… tôi nhổm người lên để nói)

- …. ( Thái Minh không nói gì… gật đầu đồng ý……)

- Tôi ngủ đây… ngủ đây/…… anh có thể ra ngoài để giấc ngủ của tôi được bình yên được không??????? … Chứu …. Tôi ngủ…….Mình tôi ở đây… tôi không biết anh sẽ làm gì với tôi đâu/…. ( Tôi gải vờ nhăn mặt sợ hãi)

Hahahahaha…… Đó là mưu mô để tôi thực hiện pha tẩu thoát chút nữa … hị hị…….

- ………… ( Thái Minh tối mặt…. sau đó lạnh lùng đi ra ngoài…… trước khi bước ra cửa ….. anh ra lệnh cho bọn thuộc hạ:” Canh chừng con nhóc! … và sau đó đi luôn)

- CÁI GÌ????? CON NHÓC Á???? AI LÀ CON NHÓC??????? ĐỒ CHẾT BẦM!!!!!!! ( Tôi kêu gào, đập phá trong phòng)

………………………………………………………………………………………………..

Ngó ………Ngó…. Ngó…..

- Khà khà khà……!!! Kia rồi!....... ( Tôi ngó xung quanh phòng và thấy một cái cửa sổ…..)

Tôi ngó nghiêng và quyết định “tẩu thoát” bằng cách trèo từ tầng xuống…….

…………………. HUỴCH………………….

Khoảng p sau, cuối cùng tôi cũng “ đáp” an toàn ….

Ngó nghiêng xung quanh và sao đó tôi tần mần ….. – – – Chạy!!!!!

Tôi dốc sức chạy… Chạy ra khỏi cái bệnh viện ám khói này….

- Ay xa!!!!! Bụng lại đau âm ỉ rồi…… đi chậm alij thôi… hix hix….. ( Tôi xoa bụng)

…………………………………..

KIIIIIIIIITTTTTTTTTTTT!!!!!!!!!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio