Ở bếp lúc này bánh đã làm xong Vi và Thiên nhanh chóng ra thưởng thức món ăn mình làm .
'' Cũng ngon đó hai cậu làm rất tốt '' Băng ăn vào một miếng khen hai cô này lần đầu nấu còn đỡ hơn cô bởi vì năm tuổi mẹ cô dạy cô làm kết quả là nước đổ ra nhà bột văng ra bàn không còn thứ j là nguyên vẹn.
'' Băng mấy độ này chịu nghe lời đi gặp bác sĩ rồi sao''- Vi nhìn băng hoi
'' Uk , mẹ đã về bảo mình rằng là phải sống thật tốt không được khóc và hãy trở lại như ngày xưa không nên lạnh lùng quá ''- Băng nói hơi buồn
'' Bác sĩ có bảo vs mình rằng cậu hay mơ về mẹ mơ nhiều quá cũng làm cậu tổn thương tâm lí đó''- Thiên trách móc
'' Thôi đi nào anh ấy bảo mình sẽ không bao h quên được vụ tai nạn đó chỉ là giúp mình trở về tính cách xưa thôi''- băng cười nói ngừng lát rồi nói tiếp '' Các cậu ở nhà dọn mình có hẹn vs bác sĩ kiểm tra tâm lí mình cũng đã tốt lên hơn nhiều rồi'' Băng nói rồi vớ lấy chiếc áo định đi ra cửa
'' anh sẽ đưa em đi' Phong kéo tay cô lại vì lúc các cô nói chuyện anh đã nghe được Phong chỉ thấy Băng thật là đáng thương anh muốn chăm lo cho cô nhưng không biết tại sao lại như vầy ?
'' Thôi được '' Băng mỉm cười nói
Hai người đi ra ngoài Tử mới lên tiếng hỏi '' Cô ấy có bí mật ''
'' Đúng ''- Vi trả lời
''Chúng em là tiểu thư chắc các anh cũng biết''- Thiên nhìn nhân hỏi
'' hả??????/''- Nhân ngạc nhiên hỏi
'' Chẳng lẽ không biết chúng em suốt ngày được đăng lên báo chí mà''- Thiên hơi ngạc nhiên vì các cô hay đi làm ở công ti những việc như kí kết hợp đồn đều là các cô đi kí kết vs các công ti sao có việc không biết ?
'' Mấy em là mấy cô gái được đám người bảo vệ xung quanh đi theo đó''- Nhân hỏi
'' Vâng chúng em cho bảo vệ theo tránh phóng viên mà chẳng lẽ ở trng ảnh chúng em khác ngoài đời''- Vi đáp
'' Rất khác nhìn mấy em trong ảnh anh cứ nghĩ mấy em đã tuổi rồi''- Tử mở điện thoại vào những hình ảnh mà nhà báo đăng các cô trong các lần kí kết hợp đồng
'' Bí mật Băng là j''- Tử tự dưng hỏi
'' Năm nó tuổi vì vụ tai nạn mà mẹ nó đã chết , từ đó Băng luôn kép kín mình cô ấy đã phải chịu cú shock lớn là mẹ mất dần dần cô ấy trở nên càng lạnh lùng , nói ít hơn . Năm tuổi cậu ấy đã hoc nấu các món ăn , Năm tuổi đã thành thạo võ , Năm t đã trở thành tay súng bí ẩn vs nhiều người biết và lúc t đã cùng bố quản lí công ti ''- Vi nói giọng buồn bã
'' Cô ấy thật mạnh mẽ ''- Nhân nghe xong cười anh chưa thấy cô gái nào mà mạnh mẽ hết sức đến như vậy , anh cũng chưa làm được mà cô gái như vậy đã làm được .
'' Đúng cô ấy đã bảo sẽ cố gắng tự lập vì để bảo vệ mình, cô ấy sợ cô đơn lúc nào cũng như vậy nhưng luôn tạo ra một ranh giới cách biệt vs mọi người '' Thiên nói mắt hơi buồn
'' Đừng lo cô ấy đã đi chữa tị chắc chăn sẽ trở về như xưa ''- Nhân vỗ vai an ủi
'' Còn một điều không ai biết được cô ấy ... từ bé đã lạnh lùng và nói ít nhưng chỉ khi cạnh người cô ấy đáng tin cậy nhất cậu ấy mới trở thành con người thực sự cô gái năng động , đáng yêu ''- Vi nói giọng nhỏ dần người hơi run
'' Cô ấy đã từng giết người đúng không ''- Tử nhìn Vi hỏi
'' Đúng ''- Thiên gật nhẹ '' Lúc đó cô ấy tuổi vì lúc đó công ti nhà cô ấy đang rất phát triển và cạnh tranh vs công ti họ Mã . Nhà họ Mã thấy vậy đã bắt cóc cô đi bảo bố cô nếu muốn cô sống sót tki không được cạnh tranh vs công ti nhà họ .Họ nghĩ Tuyết Băng mới t chưa có thể giết người nhưng họ đã lầm lúc bắt cô cô đã mang theo súng và cô đã giết chết người bắt cóc cô ''- Thiên nói hơi hoảng sợ .
'' Đến lúc cảnh sát bắt được bọn bắt cóc cô , bọn họ đã khai thật nhưng cảnh sát không tin lúc hỏi cô cô ấy bảo rằng '' Đúng cháu đã bắn họ nhưng lỗi không phải tại cháu mà tại họ vì họ bắt cóc cháu doạ sẽ giết cháu nên cháu mới hành động như vậy chẳng lẽ các chú không biết rằng vào những lúc cận kề vs con đường tử thần tki những tài năng tiềm ẩn trong người mà mình chưa biết có thể được bộc phá ra ngoài sao ?''- Thiên nói ngập ngừng rồi tiếp '' Họ đã bảo rằng cô ấy đúng vì những lúc cạnh con đường tử thần chỉ vì sống sót con người có thể làm số điều sai trái vì họ đã dồn cô bé t vào sự sợ hãi như vậy nên cô mới mới thành ra như tke và vậy là Băng được thả ra còn đám người tki bị bắt ''
'' Cô ấy biện minh cũng hay thật ''- Tử mỉm cười nói
'' Cô ấy cãi siêu lắm ''- Vi nói