“Được thưa ngài, tôi sẽ lập tức...!gì hå?"
Mới đầu nhân viên còn phản ứng lại, trong lúc nhất thời không khỏi lăng lăng nhìn chằm cằm vào Sở Quốc Thiên, cực kỳ không dám tin.
“Cô không nghe sai đâu, làm theo lời tôi đi.” Sở Quốc Thiên cười nói.
“Nhưng mà...!giá cả của cái này là..."
“Thẻ đưa cô, quẹt đi.” Sở Quốc Thiên không đợi nhân viên cửa hàng nói xong thì liền đưa thẻ Hoàng Đế Rồng Tím cho cô ta.
Người phụ nữ béo giật giật mí mấy, tựa như hoàn toàn không tin Sở Quốc Thiên lại giàu như vậy, cho nên sao khi suy nghĩ một chút, liền lạnh giọng châm biếm: “Ôi trời, còn đóng gói tất cả, cũng không sợ gió lớn quá cắt đứt lưỡi.” Sở Quốc Thiên cười nhẹ, hoàn toàn không quan tâm tới.
Không qua bao lâu, nhân viên cửa hàng đã tính tiền xong, cũng đưa lại thẻ Hoàng Đế Rồng Tím đã thanh toán tiền xong cho Sở Quốc Thiên, kính cẩn nói: “Thưa ngài, tôi đã bỏ phần số lẻ cho ngài, tổng cộng thu tiền ngài sáu tỷ chín trăm sáu mươi triệu, đây là thẻ và biên lai của ngài, mời ngài nhận lại!”
“Không cần biên lai.” Sở Quốc Thiên tùy ý nhận lấy thẻ nhưng mà không có nhận biên lai.
Đọc truyện hay trên TruyệnApp
Nhân viên cửa hàng cũng không kiên trì, sau khi cô ta nhận lại biên lai, liền mở miệng nói: “Thưa ngài, bởi vì đồ chơi mà ngài mua thật sự rất nhiều, còn phiền ngài để lại địa chỉ, tôi sẽ sắp người chuyên trách giao đến cho ngài.”
“Biệt thự số một Vạn Thịnh Tân Thành.
Sở Quốc Thiên khẽ nói.
Gì chứ?
Lời này vừa nói ra thì toàn trường đều bị sốc.
Biệt thự số một Vạn Thịnh Tân Thành, đó chính là biệt thự đắt nhất ở Hoan Châu, một cái duy nhất.
Nghe nói mấy ngày trước đã bán cho một người thần bí với giá hai nghìn bốn trăm bốn tỷ đồng, sao có thể là người trước mắt này?
Lâm Thanh Di ở bên cạnh cau có nhìn Sở Quốc Thiên mua đồ chơi, tuy rằng cô rất cảm động với chuyện Sở Quốc Thiên yêu thương Bảo Nhi, sẵn sàng chi tiền cho Bảo Nhi, nhưng mà không ủng hộ chuyện tiêu tiền loạn như vậy.
Bây giờ sau nghe thấy Sở Quốc Thiên vậy mà lại nói muốn đưa đồ đến biệt thự số một Vạn Thịnh Tân Thành, trong lòng cô không hề vui, nếu anh biết biệt thự số một Vạn Thịnh Tân Thành, chẳng lẽ không biết biệt thự đó là của Chủ tịch Sở hay sao? Anh dựa vào đâu mà lại quyết định làm vậy?
“Mẹ, mẹ, con muốn Transformers! Transformers...!Đúng lúc này, cậu nhóc béo nhìn Transformer của mình yêu thích bị nhân viên cửa hàng đóng gói lại, lập tức gấp tới mức chảy nước mắt.
“Này...”
Người phụ nữ béo trong phút chốc liền xấu hổ.
Không nói Sở Quốc Thiên đã mua đồ chơi trong cửa hàng với giá hơn sáu tỷ, phải biết rằng anh ta là chủ của biệt thự số một Vạn Thịnh Tân Thành, đây hoàn toàn là người không thể đắc tội.
Sở Quốc Thiên cũng không đồng tình nhưng mà nhìn thấy cậu nhóc béo đau lòng không thôi, anh nghĩ nghĩ nói: “Đưa cho bạn nhỏ này Transformers cậu nhóc thích đi.
Còn lại xem con gái tôi thích cái gì, chờ sau khi con bé chọn xong thì số còn lại đều đưa tới cô nhi viện.
Lời này anh vừa nói ra, tất cả mọi người đều vỗ tay thật to, mà gương mặt già nua của người phụ nữ béo đỏ lên vì xấu hổ...!
...!
Sau khi qua khỏi cửa hàng đồ chơi, cuối cùng Lâm Thanh Di cũng không nhịn được tức giận mà hỏi: “Sở Quốc Thiên, tại sao lúc nãy anh lại nói muốn giao đồ đến biệt thự số một, đó cũng không phải là nhà của anh, là của Sở Đổng!!”
Sở Quốc Thiên sửng sốt, sở dĩ khi nãy anh nói là đưa đến biệt thự số một, chính là muốn làm người phụ nữ béo ngoan ngoãn câm miệng lại, nào biết nói như vậy mà Lâm Thanh Di lại để ý.
Dừng lại một chút, anh liền tùy tiện tìm lý do nói: “Không phải Giai Kỳ ở biệt thự số một sao, anh nghĩ là Bảo Nhi sẽ thường xuyên tới..."
Giai Kỳ?
Lâm Thanh Di lập tức bắt lấy sự thay đổi trong xưng hô của Sở Quốc Thiên với Uông Giai Kỳ, cũng không chờ cô nói cái gì thì chợt nghe thấy giọng nói như sữa của Bảo Nhi: “Bố, ngày mai nhà trẻ của con tổ chức hoạt động, chân của mẹ vẫn chưa khỏe lại, bố có thể đi với con không?”
“Đương nhiên là không thành vấn đề rồi, bố sẽ đi!” Sở Quốc Thiên cọ cọ cái mũi của Bảo Nhi, cười nói, nhưng mà trong mắt anh cũng hiện lên chút thiếu nợ.
Đọc truyện hay trên TruyệnApp
Sau tất cả, đây là lần đầu tiên anh tham gia vào hoạt động các nhân của Bảo Nhi, lúc trước vì việc trong quân đội bận rộn, hoàn toàn không có cơ hội làm bạn với Bảo Nhi.
Nhưng mà bây giờ anh đã về nhiều ngày như vậy, trừ những ngày đầu có thể làm bạn với Bảo Nhi, những thời gian còn lại đều hối hả ngược xuôi ở bên ngoại, xem nhẹ người thân ở bên cạnh.
Nhìn thấy hình ảnh vui vẻ của hai bố con, tâm trạng của Lâm Thanh Di lập tức phức tạp, cô không có phản đối, bởi vì cô biết, Bảo Nhi rất ỷ lại Sở Quốc Thiên, hơn nữa bây giờ chân cô vẫn chưa hoàn toàn khỏe lại...!
Sáng sớm hôm sau, một nhà ba người Sở Quốc Thiên đã thu dọn xong, xuất phát đi đến nhà trẻ Bắc Hải.
Trong khi lái, Sở Quốc Thiên nhìn Bảo Nhi đang chơi đùa với Lâm Thanh Di qua kính chiếu hậu, kỳ quái hỏi: “Thanh Di, hôm nay chúng ta ta đi tham gia hoạt động của gia đình, sao em lại mặc như vậy?”
Hôm nay Lâm Thanh Di mặc trên người một bộ váy trắng dài, chân mang đôi giày đính pha lê cao năm phân, hoàn toàn không giố như đi tham gia gia đình, càng giống đi tham dự tiệc rượu hơn.
Nhưng mà, thật sự quá xinh đẹp.
“Em đi lại không tiện, sao có thể tham gia hoạt động, chỉ có thể đứng ở bên cạnh cổ vũ cho hai người.” Lâm Thanh Di liếc mắt xem thường.
“Vậy sao em mang đôi giày da sẽ an toàn hơn sao?” Sở Quốc Thiên sờ sờ mũi nói.
“Ai cần anh lo!”
Lâm Thanh Di trừng đôi mắt đẹp, nhưng mà trong mắt Sở Quốc Thiên lại giống như làm nũng, khiến anh không nhịn được rung động trong lòng, không khỏi nhìn Lâm Thanh Di nhiều hơn....