Từ sau khi Cố Phong chặt đứt cây xanh đổi trắng thay đen, Lâm Tử Ngọc đã cảm thấy trên người Cố Phong này ít nhiều là có chút bí mật, bởi vậy nàng thấy Cố Phong lẻ loi một mình cách xa mọi người đi tới Liên Hoa Trì này, liền cũng đi theo.
Nhưng lại không nghĩ rằng chỉ vừa mới gặp mặt, Cổ Phong Cố Phong liền ác ngôn nói ra.
Với tính tình của Lâm Tử Ngọc đương nhiên không thể chấp nhận.
"Quá phận? So sánh với ngươi, ta đã tính là nhân từ lắm rồi."
Cố Phong cười lạnh một tiếng, "ta đối với ngươi cũng không có hảo cảm, ngươi cũng đừng đi theo dán ta như thuốc cao da chó."
"Sau này nhìn thấy ta, ngươi đại khái có thể làm bộ như không quen biết, cũng không cần ngươi giả mù sa mưa ở đây diễn kịch."
Nghe được lời này của Cố Phong, Lâm Tử Ngọc quả thực bị chọc tức.
"Tạ Phi tới, lời ngươi đã nói trắng ra như vậy, vậy ta cũng nói cho ngươi, từ giờ trở đi, ngươi ta chính là người xa lạ!"
Cố Phong lạnh lùng nhìn nàng, nữ nhân này cách xa nàng một chút, cũng là chuyện hắn cao hứng nhất!
Nhưng lập tức, trong mắt Lâm Tử Ngọc toát ra sát khí: "Nhưng Tạ Phi tới, cục diện hiện nay cũng là ngươi tự tìm..."
"Ngươi muốn giết ta? Có ý tứ..."
Cố Phong đạm mạc liếc mắt nhìn nàng, "ta lại đánh bạc ngươi giết không được ta, ngược lại ngươi còn có thể bị ta đánh trọng thương!"
Lâm Tử Ngọc lúc này không ngụy trang nữa, chỉ thấy nhiệt độ bên ao sen chợt hạ xuống, một đạo hàn triều trong nháy mắt mãnh liệt mà tới. Đã thấy trống rỗng xuất hiện vô số đạo hàn khí mắt trần có thể thấy được, những hàn khí này vào lúc này trực tiếp giết Cố Phong.
Cố Phong thấy thế, lại không tránh né chút nào, mà thẳng tắp đứng ở nơi đó.
"Tên này tự tin như vậy sao? Chẳng lẽ có âm mưu gì?"
Trong lòng Lâm Tử Ngọc hiện lên ý nghĩ này, nhưng rất nhanh lại bị nàng bác bỏ.
Ở trong mắt nàng, Cố Phong chẳng qua là người bắt được nhược điểm của nàng, mới có thể ở trước mặt nàng càn rỡ uy hiếp.
Với tu vi của hắn, chỉ mới là tứ đoạn trung kỳ, mình giết chết hắn dễ như trở bàn tay!
Nhưng ngay khi Lâm Tử Ngọc tự tin cho rằng Cố Phong sắp mất mạng trong tay mình, bỗng nhiên, vô số đạo nguyên thạch trực tiếp đập xuống!
Trên đầu Lâm Tử Ngọc bỗng nhiên xuất hiện từng đống lớn nguyên thạch, những nguyên thạch này xuất hiện cực kỳ đột nhiên, trực tiếp đè Lâm Tử Ngọc xuống phía dưới.
Lâm Tử Ngọc căn bản không thể phản ứng, linh khí nặng nề khiến nàng cũng không thở nổi!
Mà lúc này, khối nguyên thạch này tựa như núi cao chặn Liên Hoa Trì lại!
Cố Phong thấy thế, trực tiếp nhảy vào trong ao sen!
Bỗng nhiên một tòa nguyên thạch như núi cao xuất hiện ở cách đó không xa, điều này làm cho mọi người trong chốc lát đều không kịp phản ứng.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt bọn hắn đỏ lên vọt tới!
Một mảng lớn Ô Ngọc bắt đầu đại chiến cướp đoạt nguyên thạch!
Máu tươi trực tiếp nhuộm đỏ toàn bộ ao sen!
Đang lúc mọi người cướp đoạt túi bụi...
Cố Phong đã vào trong Liên Hoa Trì, trong này lại có một phen thiên địa khác.
Điều này làm cho Cố Phong làm sao cũng không nghĩ tới chính là...
Dưới ao sen là một thế giới khác...
Nước ao chỉ là một loại yểm hộ...
Phía dưới ao nước lại không có vết tích nước chảy... Không chỉ như thế, ngược lại có thể tự do hít thở, như giẫm trên đất bằng.
Nhưng ngẩng đầu nhìn lên, lại có thể nhìn thấy cảnh tượng những Cổ Sư tàn sát trong mặt nước.
Một màn thần kỳ này khiến cho Cố Phong cũng có chút tấm tắc lấy làm kỳ lạ...
Giờ này khắc này trong thế giới...
Thình lình nở rộ ba đóa hoa sen...
Đang lúc Cố Phong chuẩn bị tới gần, bỗng nhiên lại dừng bước.
Tốt xấu gì cũng là tiên cổ, sao có thể bị mình dễ dàng lấy được như vậy?
Cố Phong hơi do dự, trong tay xuất hiện mấy khối nguyên thạch, trực tiếp hướng phía ba đóa hoa sen đập tới!
Nhưng trong nháy mắt tiếp cận hoa sen, mấy khối nguyên thạch trực tiếp nổ tung!
Quả nhiên có mờ ám!
Đang lúc Cố Phong nghĩ biện pháp...
Bỗng nhiên một đạo thân ảnh xuất hiện ở trước mặt Cố Phong...
"Đã rất lâu không có người tới chỗ này."
Thời điểm nghe được thanh âm này, Cố Phong cũng giật nảy mình.
Bởi vì Cực Mục Tinh Nguyệt cổ của hắn vẫn luôn vận chuyển, nhưng cho dù như thế, mình cũng không phát hiện tung tích của đối phương...
Đối phương hoặc là mạnh đến đáng sợ... hoặc là không phải một người...
"Người trẻ tuổi, ngươi rất không tầm thường."
Bóng dáng này là một cô gái, tuy chỉ bảy tám tuổi, nhưng lúc này giọng nói tuy non nớt, nhưng giọng điệu lại có vẻ ông cụ non.
"Nhiều người bị ngươi trêu chọc như vậy, bản thân ngươi cũng thông minh, đến nơi này."
Cố Phong thì nói: "Ta vì ba con cổ này mà đến."
"Ngươi khẩu vị thật lớn."
Nữ hài nhìn hắn một cái nói: "Người thường có thể có được một con cổ đã là phúc phận lớn lao rồi... Nhưng ngươi lại muốn ba con cổ..."
"Người trẻ tuổi, dã tâm đừng lớn như vậy, không có lợi với ngươi."
"Nhưng ta thích người trẻ tuổi như ngươi."
Nhìn cô bé này, Cố Phong không khỏi cau mày lại, lập tức hỏi: "Ngươi đến cùng là ai?"
Nữ hài cười ha hả nói: "Ta là ai? Kỳ thực ta cũng không biết ta là ai? Hình như ta ở chỗ này đã lâu rồi... Lúc Thanh Liên Tiên Tông sáng lập thì ta cũng có mặt, thời điểm cường thịnh ta cũng có mặt, thời điểm kết thúc ta vẫn còn ở đó... Bởi vậy, ta không thể cho ngươi một câu trả lời chuẩn xác."
"Bất quá ta cũng có chức trách, yên lặng chờ người hữu duyên ba con cổ trùng này..."
Cố Phong mở miệng nói: "Làm sao có được ba con cổ trùng này? Cho dù là một con trong đó cũng có thể."
Nữ hài nói: "Dưới cổ tiên, cổ nhân ứng tuyển, cổ tiên trên, cổ nhân chọn người."
"Thanh Liên Khởi Khải Cổ, Thanh Liên Thất Tinh Cổ, Thanh Liên Hội Đính Cổ."
"Ba con cổ này, chỉ cần có một con lựa chọn ngươi, ngươi chính là người hữu duyên."
"Nếu như bọn hắn đối với ngươi thờ ơ, ta nghĩ, ngươi liền có thể trở về."
Nghe lời này, Cố Phong nội tâm cũng có chút ít kích động...
"Vậy... Bắt đầu rồi..."
Theo thanh âm của nữ hài vang lên...
Cố Phong đã chuẩn bị xong tán thành...
Nhưng lập tức...
Ầm ầm ầm!
Mặt ao sen bị mở ra!
Cố Phong thầm nghĩ không tốt...
Cũng ngay lúc này...
Trên ao sen đứng mấy trăm đạo nhân...
Mà lúc này bọn hắn cũng cúi đầu nhìn Cố Phong...
"Đây là ai?!"
Có người nhận ra Cố Phong, có người lại không nhận ra.
"Đáng chết... Sao lại là hắn?!"
Lữ Cuồng Lượng híp mắt, trầm giọng nói: "Sao người này lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ... hắn phát hiện cơ duyên?!"
Đây là tâm tư của không ít người...
bọn hắn ở phía trên vì cướp đoạt nguyên thạch mà ta chết đi...
Mà Cố Phong lại ở chỗ này đối mặt với ba đóa hoa sen...
Không hề nghi ngờ, gia hỏa này tới đây trước hắn một bước!
bọn hắn tốc độ rất nhanh, rất nhanh, bọn hắn nhảy xuống, nhao nhao đem Cố Phong vây lại.
Lữ Cuồng Lượng vừa muốn mở miệng chất vấn, Cố Phong liền mở miệng trước: "Chư vị! ta tìm được cơ quan rồi!"
Lời vừa nói ra, mọi người rơi vào trầm mặc...
ngươi?
Tìm được cơ quan rồi?
Mọi người hồ nghi nhìn hắn!
Cố Phong thì nói: "Nếu không phải ta mở ra cơ quan, chư vị làm sao có thể phát hiện nơi này?"
Nghe đến đó, mọi người lại cảm thấy Cố Phong này nói có chút đạo lý.
Lúc này Vạn Quang Tông Lý Phi Thiên dẫn đầu mở miệng nói: "Ngươi, rất không tệ. Chờ ta thu được tiên cổ, ta nhất định sẽ có trọng thưởng!"
Đệ tử Thiên Chính giáo lại muốn người của Vạn Quang Tông ban thưởng? Chuyện này truyền đi còn ra thể thống gì nữa!
Cố Phong thì khẽ cười nói: "Thu hoạch được cổ trùng này phương thức rất đơn giản, chỉ cần tới gần cổ trùng này... Tới trước được trước..."
Vừa mới nói xong, mấy chục bóng người xông về phía ba tòa hoa sen...
Truyện Được Đăng Bởi Mèo Nhà Meo.
Mèo Nhà Meo: Cầu Đánh Giá, Cầu Đề Cử, Cầu Xe Hơi Nhà Lầu Gạch Đá Mua Pa Tê...