Trong mấy chục bóng người này, cũng có không ít nhân vật đại biểu...
Vạn Quang Tông Lý Phi Thiên...
Phi Thiên tông Đường Tuyệt, Mã Thụ.
Thiên Trần Tông Lâm Thiên Hà...
Đám người Quỷ Đao môn Quỷ Tam Đao...
Nhưng rất nhanh...
bọn hắn liền phát hiện có điểm không thích hợp...
Khi bọn hắn tới gần ba tòa hoa sen kia, ba đạo lực lượng khổng lồ trực tiếp xuất hiện...
Trực tiếp đánh bay mấy chục Cổ Sư tứ đoạn bọn hắn ra ngoài.
"Phốc!"
Thậm chí, một ngụm máu tươi trực tiếp phun ra.
"Tiểu tử! ngươi đùa bỡn chúng ta!"
Lý Phi Thiên cực kỳ tức giận nhìn chằm chằm Cố Phong.
Cố Phong vội vàng nói: "Ta làm sao dám đùa bỡn các ngươi chứ?"
"Ta còn chưa nói hết lời, các ngươi đã vọt tới... ta cần nói tiếp theo, tới gần cổ trùng này sẽ gặp phải công kích cường đại... ta muốn nói, thế nhưng các ngươi lại không cho ta cơ hội... Cái này cũng không thể trách ta a?"
Nghe đến đó, mọi người cũng trầm mặc...
Tựa hồ...
Thật sự là như vậy...
bọn hắn đích thật là quá gấp gáp một chút!
"Tiểu tử, ngươi làm sao tìm được đến đây?"
Lý Phi Thiên dẫn đầu chất vấn: "Các ngươi Thiên Chính có phải có bí mật liên quan tới Thanh Liên Tiên Tông này hay không?!"
Lữ Cuồng Lượng lập tức nói: "Tạ Phi Lai! Ăn ngay nói thật! Không được giấu diếm chân tướng!"
Cố Phong bình tĩnh nói: "Chân tướng? Chân tướng gì?!"
"Nguyên thạch từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đem ta đánh đổ đến trong ao... các ngươi tốt xấu còn cướp đoạt được một ít nguyên thạch rồi... Thế nhưng ta thì sao..."
"Ta vừa tỉnh lại không bao lâu, đám người các ngươi đã tới..."
Cố Phong lộ vẻ cực kỳ vô tội, lập tức lại thập phần quan tâm nói: "A! Đúng rồi!"
"Ta Lâm sư tỷ thế nào rồi?!"
"Lâm sư tỷ?!"
"Ngươi nói là Lâm Tử Ngọc?!"
Phạm Vô Hằng đỏ mắt, sốt ruột nói: "Ngươi nói lời này là có ý gì?! Lâm sư tỷ đâu?!
Cố Phong thì thập phần vô tội nói: "Ta cùng Lâm sư tỷ ở bên cạnh ao nói chuyện phiếm, kết quả trời giáng nguyên thạch, ta bị đánh trúng trong hồ..."
Giờ này khắc này, một giọng nói suy yếu vang lên...
"Đừng... đừng... nghe..."
Nhưng vừa nói xong, Lâm Tử Ngọc đã hôn mê bất tỉnh.
"Lâm sư tỷ!"
Giờ khắc này, Phạm Vô Hằng đang muốn đi nâng đỡ, Cố Phong lại hô to một tiếng, sau đó nhanh chóng đỡ lấy Phạm Vô Hằng.
"Lâm sư tỷ thương thế rất nặng! ta chữa thương cho nàng!"
Cố Phong dẫn Lâm Tử Ngọc đến một bên, lộ ra khuôn mặt vô cùng quan tâm.
Quan hệ giữa hai người, thân mật khăng khít.
Ở Thiên Chính giáo đều có nhiều tin đồn, hiện nay nhìn thấy, đám người cũng chưa từng nghĩ nhiều...
Về phần lời Lâm Tử Ngọc nói lúc trước, khí hư, tựa như muỗi kêu ong ong, mọi người cũng không nghe quá rõ ràng.
Chỉ bất quá lúc này đám người cũng ý thức được cái gì...
Ánh mắt lại lần nữa về tới trên ba đóa hoa sen nở rộ...
Đây mới là trọng điểm của bọn hắn...
Trong số tất cả mọi người ở đây, cũng chỉ có Phạm Vô Hằng chưa từ bỏ ý định nhìn Lâm Tử Ngọc cùng với Cố Phong...
Nhìn khuôn mặt ghen tỵ của Phạm Vô Hằng, Cố Phong thật sự muốn ban thưởng danh hiệu hắn: Liếm cẩu vương!
"Đừng nhìn, nam nhân có thực lực, nữ nhân bộ dáng gì còn không chiếm được?"
Thanh âm của huynh trưởng Phạm Vô Xá vào lúc này lạnh như băng vang lên.
Mặc dù không cam lòng, Phạm Vô Hằng cũng chỉ có thể cắn răng thừa nhận.
Lúc này Lữ Cuồng Lượng trầm giọng nói: "Các đệ tử Thiên Chính giáo nghe lệnh, ba con cổ trùng này có ý nghĩa phi phàm, cho dù phải hy sinh tính mạng cũng phải lấy được... Sau đó nộp lên tông môn!"
"Chỉ có tông môn cường đại! chúng ta mới có thể cường đại!"
hắn là đệ tử xếp hạng thứ hai của Thiên Chính giáo, mặc dù không phải đệ nhất nhưng tâm tình cổ động nhất định phải đúng chỗ. Dù sao hắn cảm thấy, nếu thật sự có thể giúp đỡ môn phái lấy được một trong ba tiên cổ này, vậy nhất định sẽ cho hắn một con.
Vô luận là người nào, đến lúc đó mình cũng là công thần Thiên Chính giáo, nói không chừng có thể trở thành trưởng lão, tự tin một điểm, chưởng môn tương lai chính là mình...
Chính vì nghĩ tới đây, Lữ Cuồng Lượng mới tích cực như vậy!
Chuyện xong, còn bổ sung một câu: "Tuyệt đối không thể để tiên cổ này rơi vào trong tay Cổ Sư Ma đạo."
Nghe được lời này, Quỷ Đao Môn Quỷ Tam Đao lúc này hừ lạnh một tiếng nói: "Thiên Chính Giáo chó má gì! ngươi có dám ở trên tay ta đi ba chiêu hay không?!"
Lữ Cuồng Lượng khinh thường nói: "Chớ nói ba đao, cho dù ba mươi đao, ba trăm đao thì đã sao?"
"Ngươi gọi là Quỷ Tam Đao, thật sự cho rằng mình có thể đứng ở thế ngũ bất bại trong ba đao? Ha ha ha!"
Nghe được loại trào phúng này...
Lữ Cuồng Lượng đương nhiên sẽ không cho hắn sắc mặt tốt...
"Đánh đánh đánh! Đánh mau lên!"
Đang lúc Lữ Cuồng Lượng và Quỷ Tam Đao sắp động thủ, cô gái kia lại xuất hiện lần nữa... Lúc này trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn!
Bỗng dưng xuất hiện một cô gái, mọi người trước đó không phát giác được, điều này không khỏi khiến mọi người giật mình!
Càng mấu chốt chính là, thân ảnh nữ hài này đạm bạc, giống như chỉ là một đạo hư ảnh mà thôi.
Lúc này nàng đạp không mà đi, thân thể phiêu diêu.
"Ngươi là ai!"
Lý Phi Thiên lạnh giọng nói.
"Ta là ai? ta cũng không biết ta là ai? Thanh Liên Tiên Tông thành lập, cường thịnh, kết thúc ta đều ở đây... ta là một đạo ký ức, là một đạo ý thức... Chức trách của ta, là đợi người hữu duyên có thể lấy đi ba con cổ trùng này... Ba con cổ trùng còn, ta liền ở đây. Ba con cổ trùng không có ở đây, ta thì diệt vong."
Nghe được lời nói của cô gái này, trong lòng mọi người lại lần nữa cả kinh.
Mấy câu nói vô cùng đơn giản, lại trải qua tang thương...
"Các ngươi ai chiếm được ba con cổ trùng này, ta cũng sẽ biến mất... Bất quá điều kiện tiên quyết là... những cổ trùng này có thể chọn được các ngươi hay không."
"Cổ nhân tuyển từ sáu đoạn trở xuống, cổ nhân sáu đoạn trở lên chọn người."
Nói từ giống nhau như đúc, Cố Phong nghe đến đó không khỏi có chút im lặng, bất quá lại là nhăn mày lại, lâm vào suy tư.
"Làm sao để cổ chọn trúng chúng ta?!"
Lý Phi Thiên hỏi: "Chỉ cần ta thu được một trong ba cổ này, ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi. ngươi muốn cái gì, ta đều có thể cho ngươi."
Nữ hài cười nói: "Tùy duyên."
"Đáp án ta có thể cho chính là như thế... Ba con cổ này đều có linh tính..."
"Bọn hắn có ý thức và suy nghĩ của mình. các ngươi chỉ là Cổ Sư cảnh giới tứ đoạn, làm sao có thể chọn lựa tiên cổ chứ? Tất nhiên là tiên cổ chọn lựa các ngươi rồi."
Nữ hài nói có lý, cũng làm cho mọi người gật đầu theo.
Nữ hài nói tiếp: "Vì vậy, cái này phải xem bản sự của các ngươi rồi... các ngươi trông cậy vào ta là vô dụng."
Cô gái trực tiếp lựa chọn bày nát, mọi người nghe nói như thế cũng có chút bất đắc dĩ.
Quan sát từng đóa hoa sen, đều đang nghiên cứu phương pháp phá giải.
Cố Phong cũng không vội...
Trên thực tế, hiện tại tình cảnh đã không phải là hắn có thể khống chế được nữa.
Tràng diện nhiều người như vậy, Cố Phong phá giải chi đạo nhất định phải đợi đến ngày thứ hai...
Mình hỏi đáp án của cuộn da dê...
Về phần cô gái này, Cố Phong ngay từ đầu là tin tưởng...
Nhưng hiện nay, Cố Phong lại vẫn duy trì hoài nghi...
Trực giác nói cho hắn biết, cô gái này không đơn giản...
Cố Phong nghĩ như vậy, người hắn cũng sẽ nghĩ như vậy theo thời gian...
Nhưng nhất định bọn hắn không nhanh như Cố Phong!
Lúc này Cố Phong nhìn qua mọi người, trong lòng cười lạnh, đám người này còn ngây ngốc bị nữ hài trêu đùa còn không biết đâu.
Mà lúc này Lâm Tử Ngọc dần dần tỉnh lại, mở to mắt, lại thấy được khuôn mặt Cố Phong...
Truyện Được Đăng Bởi Mèo Nhà Meo.
Mèo Nhà Meo: Cầu Đánh Giá, Cầu Đề Cử, Cầu Xe Hơi Nhà Lầu Gạch Đá Mua Pa Tê...