Quân Kì đặt cây đàn guitar qua cạnh mình, Vân Quân vẫn ngồi lặng thinh không chút cử động. Tại sao lúc nàng mong cầu Quân Kì không xuất hiện. Đến lúc nàng sắp quên được Quân Kì lại không ngừng xuất hiện trước mặt nàng.
Vân Quân quay mặt qua, mặt Quân Kì đã rất sát mặt Vân Quân. Hơi thở mang theo mùi rượu. Nhiều loại cocktail pha lẫn ra được một mùi hương rất quyến rũ. Mặt Quân Kì vẫn phản hơi hướng đỏ do rượu chưa hết, mặt Vân Quân lại bị hơi nóng của Quân Kì làm cho đỏ lên.
- Em làm gì vậy?
- Em cũng không biết mình phải làm gì lúc này nữa.
Hai ánh mắt cứ chạm nhau không ngừng, Vân Quân cảm nhận được hai chớp mũi của cả hai đã chạm vào nhau, nó làm nàng yếu mền đi, muốn trút bỏ hết tất cả. Cũng không hiểu tại sao, nàng lại có cái suy nghĩ, muốn trao hết cho người trước mặt nàng.
Chạm! Quân Kì dùng môi mình nhẹ nhàng chạm vào môi Vân Quân. Tất cả mọi thứ, tất cả mọi rắc rối, tất cả sự đau thương, thất vọng, cô đơn đều bị phai mờ đi. Nàng chỉ còn biết, ở đây có nàng và người nàng yêu. Mặc kệ ngày mai ra sao, nàng không còn muốn quan tâm nữa.
Môi Quân Kì cứ thế lấn tới, sự bối rối, làm cho Vân Quân chẳng chút phản ứng, nàng sợ nhưng nàng muốn. Liệu có thể một lần, chỉ một lần trao hết cho Quân Kì không?
- Em yêu cô...chưa bao giờ hết yêu cô.
Lúc này, tất cả cố gắng của Vân Quân đều sụp đổ, nàng chỉ còn biết rằng, nàng muốn được "yêu" người này ngay bây giờ.
Dừng đi những suy nghĩ, Vân Quân chủ động tiến tới, đặt tay ở sau gáy của Quân Kì, ép mọi thứ ngày càng gần và sâu hơn. Mặc kệ tất cả mọi chuyện vào sáng ngày mai.
- Cô cũng vậy...cô yêu em...cô chưa bao giờ hết yêu em.
Quân Kì lấy thế kiễng người vậy, lưng Vân Quân chạm vào sofa, tay Vân Quân vẫn vậy, ép thật chặt, thật chặt, nếu có tan biến, cả hai sẽ cùng tan biến.
- Vào trong được không? Cô không thích ở đây.
Quân Kì hai tay bế Vân Quân vào phòng, ánh đèn ngủ màu vàng, có hai kẻ say, kẻ say rượu, kẻ say tình, hắc lên khuôn mặt một màu vàng nhẹ, sự u mê, điên cuồng liên tục được toát ra. Ánh mắt Quân Kì vừa sau đắm vừa chân tình nhìn Vân Quân.
- Yêu em, hãy chỉ yêu em thôi. Không ai thay thế được cô cả.
Tiếp tục chiếm lấy môi của Vân Quân, chiếc lưỡi đầy mùi men của Quân Kì, cứ thế chiếm đóng khoan miệng của Vân Quân. Từng chút từng chút một, tiếng động cứ phát ra, ma mị cả một không gian. Âm thanh vang vào tường dội ra, vang vào cánh của gỗ của chiếc tủ cũng dội ra đánh vào nhau.
Nhẹ nhàng di chuyển xuống cổ, Quân Kì từng chút từng chút nâng niu, để lại các dấu đỏ, dấu ấn tình. Áo khoác bằng len từ lúc nào đã bị bỏ rơi ở ngoài sofa, đầm ngủ thì đang bị một lực mạnh bạo kéo dứt ra khỏi người chủ nhân.
Hai tiểu bạch thỏ yêu kiều, ngốc đầu dựng đứng cao sừng sững. Một bên thì bị miệng ngậm lấy, một bên thì được tay Quân Kì săn sóc kĩ càng. Không để một nào thiệt thòi, cứ chầm chậm chăm sóc cả hai. Vân Quân nằm bị động, từ cổ họng nóng ran phát ra những tiếng kêu ma mị, càng thôi thúc bản chất thú tính của con người.
Rồi xuống bụng, làn da vừa mịn, vừa thơm, lại còn trắng. Cắn thêm vài cái, làm cho phần da từ vai xuống bụng chẳng có chỗ nào mà không có vệt đỏ, đôi lúc mạnh bạo làm bầm tím cả một khoảng.
Hai bắp đùi của Vân Quân khép lại, sự ngại ngùng yêu kiều ấy, dùng tay tách hai chân kia ra. Ngón tay Quân Kì khẽ lướt nhẹ cách một lớp quần mỏng nhỏ. Cả người Vân Quân bỗng như có tia điện giật nhẹ, áp suất tăng dần, cơ thể nóng, phải dùng cả miệng để thở.
Quân Kì kéo chiếc quần con xuống, bây giờ cả cảnh xuân sắc hiện trước mặt, làm cho Quân Kì vốn đã không muốn kiềm chế, giờ đến cả hai chữ kiềm chế cũng không muốn nhớ. Miệng kề tai Vân Quân, phả hơi thở nóng mà nói.
- Cởi đồ giúp em!
Ham muốn chiếm cả lí trí, làm theo như lời Quân Kì nói, Vân Quân nhanh chóng xử lí những thứ vướng víu ấy, trêи người Quân Kì. Miệng Quân Kì cuối xuống gần nơi tư mật đã rỉ không ít nước đó.
- Đ...đừng a~ dơ lắm.
- Chỉ cần là của cô thì tất cả đều là mỹ vị.
Chiếc lưỡi Quân Kì xâm nhập vào, làm cho hai chân Vân Quân không kiềm mà kẹp chặt lấy đầu Quân Kì. Lưỡi Quân Kì chứ cho ra vào trước ngưỡng, Vân Quân một lúc sau cũng chịu không nỗi, ào ạt trào ra, đều được Quân Kì một thoạt nuốt trọn.
Trườn người lên, mặt đối mặt với Vân Quân, ánh mắt vẫn như những phút ban đầu, hơi ươn ướt một chút.
- Cho em được "yêu" cô nha?
Không nói gì, Vân Quân chỉ gật đầu. Biết rõ cảm giác lần đầu sẽ rất đau, ngón tay Quân Kì từ từ tiếng vào, chạm được lớp màn mỏng ấy, một đường thẳng mà đâm vào.
- A~
Vân Quân cảm giác như cả thân thể bị xé toạt, tách làm hai. Nước mắt cũng rơi xuống, khóc vì đau, khóc vì hạnh phúc, khóc vì sướиɠ tình, khóc vì sợ. Hôn lên mắt, rồi lần nữa hôn lên môi, môi chiếm môi, ngón tay thì liên tục thành thục ra vào.
Bàn tay Vân Quân nắm chặt lấy vai Quân Kì, đau không thể tả được, ngón tay cứ bấu vào da thịt mà bật máu. Dần theo thời gian, Vân Quân đã vơi dần được sự đau đớn, khuôn miệng không ngừng kêu những lời thúc giục ɖâʍ đãng.
- Quân Kì...nha...nhanh...a...a~
- Gọi là daddy!
- Daddy đi nhanh lên a...a...a~
- Nhìn em lúc này thật ɖâʍ đãng.
- Đúng...vậy...a...daddy...cưng chiều...em~
Tiếng rêи rỉ không ngừng phát ra, cao trào Vân Quân liền trào ra, tay Quân Kì, từng đường Vân Quân, trêи cả giường, rơi vãi nước tình của Vân Quân. Còn có máu giọt li ti trêи ga giường màu trắng.
Dạng hai chân của Vân Quân ra, đặt cả hai nơi đang ẩm ướt đó lên nhau, Quân Kì bắt đầu di chuyển, Vân Quân bình thường bị ngón tay của Quân Kì làm cho không thể nào ngừng kϊƈɦ thích, tư thế này, làm cho Vân Quân không thể kiềm chế, cứ mặc hết tất, miệng kêu rêи tên Quân Kì, lúc là Daddy.
Cổ họng của Quân Kì đặc khàn, do quá nóng mà khô, do nước tình của Vân Quân còn đọng lại. Hơi thở kề tai, hai tiếng rêи trầm ấm của Quân Kì, đều áp sát tai Vân Quân mà phát ra, càng ngày càng nhanh, Quân Kì cứ thế, dùng của mình áp sát cái của Vân Quân.
Lần lên đỉnh thứ của Vân Quân trong đêm, từ miệng của Vân Quân và Quân Kì đều thoả lên một tiếng, cả hai cũng trào ra, một mảng giường ướt không ít. Ngã rạp lên người của Vân Quân mà thở. Nằm qua một bên, ôm lấy Vân Quân vào lòng, quá mệt, cả hai ngủ thϊế͙p͙ đi từ lúc nào không biết.
Aydo~ H rồi a~ Quân Kì chưa đủ ~~~
Ai muốn thử biết Quân Kì rêи sao không? Kết bạn facebook đi gửi cho ngheeeeee