( con út của đại tướng quân tên là Tiểu Vãn tính tình nhu mì hay bị bắt lạt, cơ thể yếu, từ nhỏ khuôn mặt đã đeo mặt lạ, đầu tóc luôn đội mũ nên ko ai biết hình dáng của cô ra sao. Và cũng là người được sở hữu phủ đại tướng quân này)
Nguyệt Băng xuyên không vào phải cơ thể đấy và luôn miệng chửi:
- mịa đứa nào, cho bà xuyên phải vào cơ thể này bà mà biết tk nào thì bà đập.
Ngọc Hoàng và Long Vương đang đánh cờ nghe thấy câu đấy xong rùng mình tức tốc sai Thái Thượng Lão Quân đưa linh đan cho nhỏ.
Nhỏ khi uống linh đan xong người khỏe khoắn trở lại.
Ra ngoài gặp phải con mịa tỷ tỷ hung ác. ( đúng là số tủi)
- Chào muội muội! muội khỏe rồi hả?
- Chuyện! hôm nay trông tỷ có vẻ quan tâm đến ta nhỉ.
- Nói nhảm ít thôi điền chỉ vào tờ giâý này cho ta. Tỷ tỷ cười ranh mãnh
- Bổn tiểu thư méo thích điền. Trả lời ngay thẳng
- Ngươi dám hỗn laó với ta sao. Gương mặt tức giận của tỷ tỷ
- Vậy ngôi nhà này của bản tiểu thư ta thì thánh chỉ sẽ nói ngôi nhà sẽ thuộc về tiểu thư Nguyệt Băng. Chẳng nhẽ nói ngôi nhà sẽ thuộc về con Nguyệt Băng à ngu học, méo biết cái gì cứ cãi. Cha mẹ vất vả còng lưng đi làm, mà ở nhà tỷ tỷ đánh muội muội thật méo ra gì.
Tỷ tỷ hóa đá, liền giơ tay đánh.
Hú hu! giỏi vào đây chụy chấp tất nhá.
Sau khi ở trên trần gian được rất lâu tầm ngày phút thì nhỏ ta đã làm chủ được ngôi nhà ai cũng phải gọi là sợ nhỏ ý hết.
Đại Tướng Quân nhập học cho nhỏ, nhỏ trc khi đi rặn đứa nào mà quậy phá thì....nhỏ cười nhan hiểm. Ai cũng sợ và dạ vang.
Nhỏ cùng sủng vật chuẩn bị hành lí lên đường chuẩn bị đi học.
Đến sáng nhỏ đi, vừa đi vừa hát xuân này con không về.