Chương : Đòn phản công
Hạ An Nhiên không muốn phản ứng lại Hạ Mộng Nhi, vì vậy cô ấy chỉnh sửa lại mái tóc của mình.
Hạ Mộng Nhi nhìn thấy tình huống này, sắc mặt ảm đạm khổ coi, người phụ nữ này có nghe những lời cô ta nói không?
Cô có chút bất an liền rời khỏi toilet, lấy điện thoại di động ra, bấm dãy số vừa rồi.
"Lúc tôi đang nói chuyện điện thoại với cổ thì có một người phụ nữ nghe thấy, tôi phải làm sao?"
Người ở đầu bên kia điện thoại hoảng sợ, "Sao cô lại bất cẩn như vậy! Nếu bị Lạc Ngạn phát hiện ra chúng ta lên kế hoạch mọi việc, cô sẽ xong đời."
Hạ Mộng Nhi cắn môi, "Vậy tôi phải làm sao?" "Cô thử tìm cách lỗi người phụ nữ đó vào đại sảnh, tôi sẽ đến ngay lập tức và dùng tiền bịt miệng người phụ nữ đó lại, cô cứ dựa theo đỗ mà làm."
Hạ Mộng Nhi gật đầu, "Tôi biết rồi."
Sau khi cúp điện thoại, Hạ Mộng Nhi siết chặt tay cô.
Cô ta đã lên kế hoạch cho ngày hôm nay từ rất lâu, và cô không được thất bại!
Hạ Mộng Nhi hai mắt chìm xuống, lập tức nghĩ ra cách, chạy ra khỏi toilet
Sau khi Hạ An Nhiên ra khỏi toilet, cô chuẩn bị rời đi,
Nhưng khi cô ấy bước đến cửa sảnh thì bất ngờ quản lý sảnh đưa hai nhân viên bảo vệ đi đến,
Quản lý sảnh thấy Hạ An Nhiên thất thần, nhanh chóng xụ mặt nói: "Vị tiểu thư này, mời đến phòng an ninh, hợp tác với chúng tôi một chút."
Hạ An Nhiên nghi hoặc, "Đến phòng an ninh làm gì?" "Có một vị tiểu thư làm mất đồ, nghi là ở trong túi xách của cô."
Hạ An Nhiên ôm trán.
Hôm nay cô không nên ra ngoài, nhìn xem cô đã gặp phải những chuyện gì.
Và cũng không còn nghi ngờ gì nữa, hẳn là Hạ Mông Nhi vì lo lắng Hạ An Nhiên sẽ phá hỏng kế hoạch của mình nên đã cố tình để nhân viên bảo vệ kéo cô ấy đi để cô ta có thể thành công một cách suốn sẻ.
Hạ An Nhiên nhìn cách đó không xa.
Hạ An Nhiên thấy Hạ Mộng Nhi đã bước vào thang máy, và liếc nhìn cô ấy.
Hạ An Nhiên khẽ cong môi, bình tĩnh nói với quản lý sảnh: "Vừa rồi là cô gái trong thang máy, nói làm mất đồ đúng không?"
Người quản lý tiền sảnh im lặng.
Hạ An Nhiên cười, "Anh nghĩ xem, nếu tôi thật sự muốn thứ gì đó, phải đi ăn trộm sao?"
Người quản lý sảnh nhìn vào mặt Hạ An Nhiên
Ngay cả khi cô ấy muốn các vì sao trên bầu trời, không chừng sẽ có người tìm cách đưa ra chúng bằng cả hai tay.
Vì vậy, đây là vu khống?
Không quan tâm đến sắc mặt của quản lý sảnh thay đổi, Hạ An Nhiên bước tới quầy lễ tân liếc mắt nhìn cộ nhân viên lễ tân "Tôi thấy phòng riêng của các cộ đều có điện thoại bàn.
Quầy lễ tân của các cô có thể liên lạc được không?".
Quầy lẽ tận bị sắc đẹp làm cho kinh ngạc, cô gái lắp bắp gật đầu, "Có thể liên lạc."
Hạ An Nhiên đối mặt với quản lý sảnh đi tới, "Tôi muốn gọi điện cho chị gái, cô ấy vừa rồi chị cố ý nói đùa rằng tôi ăn trộm đỗ, tôi muốn cùng cô ấy làm rõ mọi chuyện, không để chuyện này làm ồn áo, được không?"?
Quản lý đại sảnh không muốn làm phiền, "Phòng riêng náo."
Hạ An Nhiên: “"
Người quản lý tiền sảnh sửng sốt," Cô có chắc là không?
Hạ An Nhiên mặt không thay đổi nói: "Đúng vậy, là phòng riêng của anh Lạc"
Nghe Hạ An Nhiên gọi tên của người bên kia, quản lý sảnh không còn nghi ngờ gì nữa, liền yêu cầu nhẫn viên lễ tân gọi vào số.
Sau khi cuộc gọi được thực hiện, người phụ nữ ở quầy lễ tân đưa điện thoại cho Hạ An Nhiên.
Đúng là có một người phụ nữ ở đầu đây bên kia nghe máy, "Có chuyện gì vậy?".
Hạ An Nhiên đi thẳng vào chủ đề, "Một người phụ nữ đã đi thang máy lên tầng sáu, hẳn là cỗ tạ sẽ đến phòng riêng của cô.
Người đó cũng đã sắp xếp phóng viên ở bên ngoài."
Nói xong cô đưa điện thoại cho quầy lễ tân.
Sau đó, cô ấy nhìn người quản lý sảnh với một nụ cười "Tôi không biết người phụ nữ vừa rồi, nhưng cô ta muốn làm điều gì đó xấu, và tôi tình cờ nghe thấy trong toilet.
Cô ấy đã lợi dụng các người, có tình giữ tối ở lại, ngăn cản không để tôi tổ giác cần trở kế hoạch của cô ta.