Chương : Gia đình vô lý.
Lúc Hạ Mộng Nhi nhìn thấy Hạ An Nhiên trong phòng bao riêng, vẽ mặt vô cùng kỳ dị.
Tuy rằng đã nghe Diêu Vân nói Hạ An Nhiên trở nên xinh đẹp, nhưng dù sao cũng vẫn có chút không thể tin tưởng được.
Bây giờ tận mắt nhìn thấy, kinh ngạc còn nhiều hơn là khó chịu.
Nhưng Hạ Mộng Nhi giả vờ như không quen biết Hạ An Nhiên, chủ động đi lên trước, dìu đỡ Hạ lão phù nhân và nói chuyện rất kỳ quái.
Bà nội, bà đừng tức giận vì một kẻ hạ đẳng ti tiện, có một số người trời sinh đã là thấp hèn, rõ rằng xuất thân từ cống nước thối còn mưu toan vọng tưởng muốn leo lên, chúng ta hà tất phải tức giận với cô ta.”
Sau đó, ngẩng đầu bày ra dáng vẻ thanh cao.
“ Cho dù có khuôn mặt đẹp thì đã sao? Làm người, trời sinh đã có cao, thấp, quý, hèn, có một số người vẫn là hãy nhìn cho rõ thân phận của mình đi, tránh cho đến lúc rơi xuống vực sâu lại không có người đến giúp.”
Hạ An Nhiêu hơi nhíu mày, Hạ Mộng Nhi có gì đó không đúng.
Không phải chị ta rất giỏi đóng giả thùy mị vô tội hay sao?
Nhưng lời nói hôm nay, sao lại có chút gai góc vậy? Hơn nữa, trong lời nói còn có ẩn ý khác.
Đúng vào lúc Hạ An Nhiên còn nghi hoặc, Hạ lão phu nhân lại không vui mở miệng đuỗi người, “ Hôm nay là bữa tiệc gia đình của Hạ gia chúng tôi, mấy thứ hồ linh tinh mê hoặc người khác như cô còn không cút đi."
Hạ An Nhiên đỡ trán.
Có phải là nhìn cô giống người mù không? Mà sao lão phu nhân lại cho rằng cố nhìn trúng đến Hạ Triết?
Vì thế......!
Thực sự cần phải cắt đứt phủi sạch hoàn toàn mối quan hệ với gia đình năng lực kém và kiêu ngạo này.
Hạ An Nhiên nâng mắt, chậm rãi nói, “ không phải là Hạ lão phu nhân một mực muốn hôm nay tôi đến sao? Sao vậy, tôi đến rồi, bà còn muốn đuổi tối đi à?”
Hạ lão phu nhân cau mày, nghiêm nghị quát, “ Sao tôi có thể để loại hồ ly tinh như cô đến đầy.”
Hạ An Nhiên thong thả điềm tĩnh, “ Giới thiệu lại từ đầu chút vậy, tôi tên là Hạ An Nhiên.
Cũng là đứa cháu gái lưu lạc bên ngoài của Hạ gia, gần đây lại được các người đưa tới Lăng gia xung hỉ.” Trong đôi mắt trũng sâu của Hạ lão phu nhân hoàn toàn hiện lên vẻ không thể tin được, ‘ Cô, sao cô có thể là Hạ An Nhiên.”
Hạ Triết cũng buột miệng nói, “Đứa con gái xấu xí đó tối từng gặp qua, không thể nào là cô được!”
Hạ An Nhiên giải thích một cách hờ hững, “ trước đây khuôn mặt xảy ra chút vấn đề, bây giờ đã hồi phục rồi.”
Hạ Mộng Nhi híp mắt, giả vờ không hiểu nói, “ Hóa ra em là An Nhiên à, những em và Hạ Triết rõ ràng là có quan hệ anh em mà, sao em có thể câu dẫn anh ruột của mình chứ!” vẻ mặt mang theo sự nghi ngờ, “ cho dù Hạ Triết không nhận ra em, lẽ nào em cũng không nhận ra Hạ Triết sao?"
Những lời nói này của Hạ Mộng Nhi thực sự kinh tởm và độc ác.
Hạ lão phu nhân nghe được, vốn dĩ còn kinh ngạc nhưng bây giờ lại vỗ cùng tức giận.
“Quả nhiên cái thứ lớn lên ở bên ngoài thì nhân phẩm cũng không ra gì, vì để dựa dẫm người có quyền có thế mà đến cả anh trai ruột của mình cũng không bỏ qua! Con trai tôi sao lại có thể sinh ra loại người đê tiện như cô.”
Hạ An Nhiên vô cùng cạn lời.
Lão phu nhân này có não không thế, sao dễ dàng bị Hạ Mộng Nhiên gầy chia rẽ vậy.
Hạ An Nhiên có thể rõ ràng cảm nhận được ác ý của
Hạ Mộng Nhi.
Hơn nữa, những người khác ở Hạ gia sau khi biết được cô là Hạ Ăn Nhiên đều rất kinh ngạc và không tin.
Nhưng sau khi Hạ Mộng Nhi biết được thân phận của cô lại nhanh chóng tiếp nhận, giống như là đã biết từ lâu.
Tuy rằng lúc tối hôm qua gặp qua cô nhưng cũng không nhận ra cô.
Trong này chắc chắn có vấn đề.
Có điều, Hạ An Nhiên cũng không quan tâm Hạ Mộng Nhi có vấn đề gì, hôm nay chủ yếu là đến để giải quyết vấn đề với Hạ gia.
Hạ An Nhiên không nể tình phản bác lại Hạ lão phu nhận tin vào mưa khi nghe gió và vô cùng vô lý, “Tôi có Lăng đại thiếu rồi, tại sao còn phải nhìn vào người đàn ông khác nữa? Tôi là con ngu hay mắt bị mủ a!".