Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

chương 1315

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Dương Dương cố gật đầu, sau đó xoay người đi về phía cửa.

Vân Chi Lâm nói với Cố Tịch Dao: “Dao Dao, để anh đưa Dương Dương về.”

Cố Tịch Dao khẽ gật đầu.

Vân Chi Lâm bước vài bước đuổi kịp Dương Dương, khoác tay lên bờ vai nhỏ của cậu.

“Ba Chi Lâm…” Dương Dương quay đầu nhìn Vân Chi Lâm, hình như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng đành nuốt xuống.

Vân Chi Lâm nghi ngờ nhìn Dương Dương: “Sao vậy?”

“Không có gì, ba đưa con quay về nhà ông nội đi.”

Bây giờ đã gần tới ngày bọn họ cưới. Buổi sáng, Bắc Minh Quân đang tính dẫn theo Phỉ Nhi tới cửa hàng đồ cưới để thử váy.

Đúng lúc bọn họ đang sắp ra khỏi cửa, anh lại nhận được điện thoại của tập đoàn.

Bắc Minh Quân nghe người trong điện thoại báo cáo sự việc với anh, bất giác khẽ nhíu mày.

Sau khi anh suy nghĩ kỹ, vẫn quyết định dẫn theo Hình Uy đi một chuyến tới công ty.

Vì vậy anh xoay người nói với Phỉ Nhi: “Hôm nay chỗ anh còn có chút việc, không thể đi cùng với em được. Nếu không em tự đi thử đi.”

Trong lòng Phỉ Nhi vốn đang rất vui mừng chuẩn bị đi ra ngoài cùng với Bắc Minh Quân, nhưng giờ lại hủy bỏ như vậy. Trên mặt cô ta hiện ra chút mất mát.

Sau đó, cô ta lập tức tươi cười, vừa giúp Bắc Minh Quân mặc áo vest vừa nói: “Em tự đi cũng được, chuyện của tập đoàn quan trọng hơn, anh cứ đi làm đi.”

Bắc Minh Quân soi gương, chỉnh lại cà vạt một chút, sau đó dẫn theo Hình Uy vội vàng đi ra ngoài.

Trên đường đi tới Bắc Minh thị, Hình Uy nhìn qua gương chiếu hậu, thấy sắc mặt Bắc Minh Quân hơi thâm trầm: “Ông chủ, tập đoàn đã xảy ra chuyện gì sao?”

Bắc Minh Quân khẽ gật đầu. Nhưng anh vẫn không nói rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà hỏi Hình Uy: “Tôi bảo cậu tìm giáo viên dạy kèm cho Bắc Minh Tư Dương, đã tìm được chưa?”

“Đã tìm được rồi, ông chủ. Chiều nay, bọn họ sẽ bắt đầu dạy kèm cho cậu chủ nhỏ.” Hình Uy nói.

“Kinh nghiệm và lai lịch của bọn họ thế nào? Tôi hi vọng bọn họ có thể dạy tốt cho Dương, ít nhất cũng phải giống như Trình vậy.” Bắc Minh Quân nhìn xe cộ qua lại vội vàng phía ngoài cửa kính, lại nói tiếp: “Bây giờ, nó chính là hy vọng sau này của nhà Bắc Minh. Cho nên tôi yêu cầu không thể có sai sót gì được.”

Hình Uy hơi nhíu mày. Trước đây ông chủ cũng một lòng bồi dưỡng cho cậu chủ nhỏ Trình Trình, nói muốn cậu chủ nhỏ sẽ thành hy vọng sau này của Bắc Minh thị.

Nhưng cuộc đời không ai có thể lường trước được, bây giờ cậu chủ nhỏ Trình Trình rời khỏi nhà Bắc Minh, sống cùng với cô Cố. Mà cậu chủ nhỏ Dương Dương lại đi tới nhà Bắc Minh. Điều này đã làm rối loạn sắp xếp của ông chủ lúc trước. Cho nên bây giờ ông chủ mới phải bỏ nhiều công sức như vậy trên người cậu chủ nhỏ Dương Dương, hi vọng cậu chủ nhỏ Dương Dương có thể hiểu được nỗi khổ trong lòng ông chủ.

Hình Uy nghĩ tới đây, lập tức đáp: “Mong ông chủ yên tâm, giáo viên dạy kèm cho Dương Dương đều là giáo sư có kinh nghiệm dạy dỗ tương đối cao.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio