Chương
Quản lý sảnh lắc đầu: “Bọn họ đều khá là lạ mặt, sao vậy, có vấn đề gì à?”
Hình Uy nhíu mày, nhẹ nhàng lắc đầu.
Đưa tay vỗ vào bả vai của quản lý sảnh: “Không có chuyện gì đâu, đi làm việc của ông đi.”
Hình Uy cũng vội vàng chạy đến thang máy.
“Ông chủ, ông ta cũng không nhận ra người đưa ông cụ đến đây là ai.”
Bắc Minh Quân nhẹ nhàng gật đầu.
…
Bọn người Giang Tuệ Tâm bị bỏ lại phía sau, sau khi chờ đèn xanh thì chậm rãi chạy đến cửa của khách sạn Empire, dừng ở sau xe của Bắc Minh Quân.
Lúc xe đang chờ đèn đỏ, bà ta với Bắc Minh Đông nhìn thấy Bắc Minh Quân và Hình Uy vội vàng đi vào trong khách sạn.
Trong lúc bọn họ bước vào trong đại sảnh, Phỉ Nhi cũng mang theo váy cưới chạy đến thang máy.
Giang Tuệ Tâm gọi Phỉ Nhi lại, bước nhanh đi qua, hỏi cô ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trong lòng của Phỉ Nhi có quỷ, cô ta chỉ nói với Giang Tuệ Tâm là trong xe nghe thấy Hình Uy nói ông Bắc Minh được người khác đón đến nơi này.
Vừa nghe thấy tin tức này, bà ta và Bắc Minh Đông hai mắt nhìn nhau, đều cảm thấy vô cùng kì quái.
Đúng lúc này liền nghe thấy một tiếng vang giống như là sét đánh, dọa cho tất cả những người ở đây đều giật mình.
Ngay sau đó, từ xa đến gần, ở trong buồng thang máy vang lên những âm thanh ken két như là móng sắt cào lên tắm sắt, rất chói tai.
Khiến cho người ta nghe mà da đầu cũng run lên từng đợt.
Người ở trong đại sảnh đều bịt chặt hai lỗ tai lại, còn có người lớn tiếng la hét rốt cuộc đây là chuyện gì xảy ra.
Sau khi trôi qua vài giây, lại có một tiếng vang nặng nề, tất cả đều quay về yên tĩnh.
…
Tất cả mọi người có lẽ bị chuyện xảy ra ngoài ý muốn này dọa sợ.
Bọn họ hầu như đều sắp đóng băng.
Sau mấy giây dài dằng dẵng, một người đàn ông loạng choạng bước ra từ lối đi an toàn ở dưới tầng hầm, anh ta thở hổn hển, liên tục hét lên: “Thang máy bị sập rồi, báo cảnh sát đi!”
Phỉ Nhi bị dọa ngơ ngác, lập tức nghĩ tới lúc này Bắc Minh Quân vẫn còn đang ở trong thang máy, không biết là anh có xảy ra chuyện gì hay không.
Cô ta nói với Bắc Minh Đông: “Quân vẫn còn đang ở trong thang máy, cậu mau xem xem anh ấy có xảy ra chuyện gì hay không!”
Bắc Minh Đông nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói với Giang Tuệ Tâm cũng bị sợ đến ngây người: “Mẹ ơi, chăm sóc tốt cho Trình Trình và Dương Dương nha, để con đi xem một chút.”
Nói xong liền quay người chạy về phía thang máy.
…
Bắc Minh Quân và Hình Uy ở trước thang máy đang quan sát thang máy chở theo ông Bắc Minh đang đi lên tầng cao nhất.