Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

chương 1387

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Bắc Minh Quân giương mắt lên nhìn Hình Uy một chút: “Cậu cảm thấy nói ra thì có tác dụng được bao nhiêu hả? Không có biển số xe, bọn họ phải đi thăm dò như thế nào?”

“Vậy anh có thể xác định được là do Đường Thiên Trạch làm ư?” Hình Uy hỏi Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân nhẹ nhàng gật đầu: “Tôi rất quen thuộc âm thanh của anh ta, hơn nữa còn có gương mặt đã nhìn thấy ở trong tầng hầm.”

Hình Uy miết miết lông mày: “Hiện tại cảnh sát vẫn còn chưa đưa ra kết luận nào khác, em thấy là chúng ta vẫn nên điều tra đi.”

Nói đến đây, Hình Uy lại cảm thấy có chút khó khăn. Cho dù bọn họ đã nhận định là do Đường Thiên Trạch làm, nhưng mà hiện tại tin tức liên quan đến Đường Thiên Trạch mà bọn họ nắm giữ trong tay quả thật đã ít lại càng thêm ít.

Không cần phải nói, thậm chí ngay cả một tấm ảnh cũng không có.

Cuối cùng Hình Uy vẫn quyết định gọi điện thoại cho thủ hạ trước, trước tiên để bọn họ lấy được video giám sát ở khách sạn Empire, xem xem ngày hôm đó có người nào khả nghi ra vào nơi này hay không, nhất là tin tức liên quan đến một chiếc xe Audi A màu trắng không có biển số.

Sau khi nhiệm vụ được giao, Hình Uy lái xe chở Bắc Minh Quân chạy về phía nhà cổ nhà họ Bắc Minh.

Trên đường đi lại nhận được cuộc gọi của Bắc Minh Đông, nói là Giang Tuệ Tâm đã ngất xỉu rồi, đã được đưa đến bệnh viện trung tâm.

Cuối cùng xe của Bắc Minh Quân xuất hiện ở trong bệnh viện trung tâm thành phố.

Bắc Minh Quân dưới sự dẫn đường của Hình Uy, đi đến phòng bệnh vip của Giang Tuệ Tâm.

Bọn họ đứng ở trong phòng quan sát cách một tấm kính, nhìn thấy hai mắt của Giang Tuệ Tâm nhắm chặt lại đang nằm ở trên giường bệnh.

Bắc Minh Quân hơi nhíu mày, quay người lại hỏi Bắc Minh Đông: “Tình huống của dì Tâm bây giờ như thế nào?”

Bắc Minh Đông thở ra một hơi: “Còn có thể thế nào được nữa, sau khi mẹ của em biết chuyện ba xảy ra chuyện, hốt hoảng đến nỗi ngất xỉu tại chỗ. Sau đó bác sĩ đã làm kiểm tra, không có vấn đề gì lớn, chỉ là phải cần chờ một khoảng thời gian thì bà ấy mới tỉnh dậy được.”

Bắc Minh Quân nhẹ gật đầu, vì để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn giống như ông cụ một lần nữa, Bắc Minh Quân để Hình Uy tăng thêm người trông chừng ở bệnh viện.

Cũng đã ra lệnh rằng nếu như không có sự đồng ý của mình thì không có ai được phép đưa Giang Tuệ Tâm ra khỏi khu vực này vì bất cứ lý do gì.

Bắc Minh Đông vẫy tay ra hiệu với Bắc Minh Quân, sau đó đi ra khỏi phòng bệnh.

Bắc Minh Quân cũng bước theo ra ngoài.

Không tiện nói chuyện ở trong phòng bệnh và hành lang công cộng, bọn họ cùng nhau đi đến lối đi an toàn.

Ở đây có rất ít người qua lại, nói chuyện cũng không cần phải cố kỵ gì nhiều.

Bắc Minh Đông nghiêng người dựa vào tay vịn của cầu thang, hai tay đút vào trong túi quần, cúi đầu nhìn sàn nhà dưới chân: “Chuyện ở trong khách sạn, cảnh sát nói như thế nào?”

Bắc Minh Quân nhìn anh ta một chút, sau đó lấy ra một hộp thuốc từ trong túi, lấy một điếu thuốc đặt trong miệng của mình, sau đó lại lấy ra một điếu đưa cho Bắc Minh Đông.

Vốn dĩ Bắc Minh Đông hiếm khi hút thuốc, nhưng mà giờ phút này anh ta cũng phá lệ, nhận lấy thuốc ngậm vào miệng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio