Chương
Một lát sau tiếng gõ cửa vang lên.
Trình Trình nhảy xuống ghế chạy đi mở cửa.
“Là ai vậy, gõ cửa sớm như vậy.” Dương Dương nhíu mày nói.
Trình Trình mở cửa, lập tức ngây người: “Ông Khôn…”
Người đứng ở cửa là chú Khôn, trong tay ông ấy cầm một hộp đồ ăn, cười tủm tỉm cúi đầu nhìn Trình Trình: “Cậu chủ nhỏ Trình Trình.”
Lúc này Cố Tịch Dao cũng đã đi tới, cô nhìn thấy chú Khôn thì lập tức nghĩ tới chuyện ông ấy chuẩn bị đưa đón mình và bọn nhỏ.
Từ hôm nay trở đi, cô và luật sư Vương bắt đầu chính thức xử lý vụ kiện của Bắc Minh Quân, hôm nay bọn nhỏ cũng bắt đầu đi học.
Ngày hôm qua Cố Tịch Dao bận rộn nên quên mất chuyện này.
Cô vội vàng mời Chú Khôn vào: “Chú Khôn, chúng tôi đang ăn sáng, chú cũng đến ăn chung nhé?”
Chú Khôn mỉm cười xua tay: “Cô Cố, tôi đã ăn rồi.” Ông ấy nói xong lại đưa hộp đồ ăn cho Cố Tịch Dao: “Cô Cố, cậu chủ nói người hầu chuẩn bị một chút đồ ăn để tôi đưa tới cho mọi người.”
Trình Trình đưa tay nhận hộp đồ ăn, rất lễ phép nói: “Cảm ơn ông Khôn.” Sau đó cậu xoay người đi tới phòng ăn.
Một lát sau tiếng của Dương Dương vang lên: “Wow, lão ba chim chết đúng là đưa tới không ít đồ ăn.”
Cố Tịch Dao lo lắng Dương Dương lớn tiếng sẽ đánh thức Cửu Cửu, đến lúc đó con bé lên tiếng bị chú Khôn nghe thấy thì xong đời.
Cô mời Chú Khôn ngồi xuống sô pha trong phòng khách, chạy nhanh đi tới nhà ăn, nhỏ giọng đối Dương Dương nói: “Đừng đánh thức em gái. Con ăn nhanh lên, hôm nay hai đứa phải đi học.”
Lúc này Anna đã ăn xong rồi, cô ta nói với Cố Tịch Dao: “Mọi người ăn nhanh lên, tôi vào phòng ngủ xem Cửu Cửu đã dậy chưa. Đến lúc đó mọi người đóng cửa lại là được.”
Ăn sáng xong, Trình Trình và Dương Dương đeo cặp sách trên lưng đi theo Cố Tịch Dao ra cửa.
May là trong lúc ăn cơm không xảy ra chuyện gì cả.
Dương Dương vừa ra khỏi cửa thì thấy chiếc xe BMW M màu đỏ đậu ở đó.
Dương Dương nhìn thấy xe thì hưng phấn, đi mấy vòng xung quanh xe. Sau đó mở ghế phụ leo lên.
Cố Tịch Dao và Trình Trình ngồi phía sau.
“Mời cô Cố và hai cậu chủ nhỏ thắt dây an toàn.” Chú Khôn nhìn qua kính chiếu hậu thấy bọn họ đã chuẩn bị xong thì mới khởi động xe, chậm rãi chạy ra ngoài.
Chú Khôn lái xe đưa Trình Trình và Dương Dương đến trường học trước, sau đó mới đưa Cố Tịch Dao đi tới văn phòng luật sư của Vân Chi Lâm.
Lúc Cố Tịch Dao tới thì Vân Chi Lâm đã ở trong văn phòng.
Luật sư Vương cũng đang ở trong văn phòng của anh ta, báo cáo kết quả tìm hiểu về vụ kiện của mình và Cố Tịch Dao ngày hôm qua.
Cố Tịch Dao đặt túi xách xuống, nhanh chóng vào văn phòng của Vân Chi Lâm.
Vân Chi Lâm nhíu mày, nghiêm túc lắng nghe.
Luật sư Vương nói: “Theo như chúng tôi phân tích, vấn đề quan trọng nhất của vụ kiện này là: Thứ nhất, dữ liệu trong camera đã hỏng có đáng giá hay không. Thứ hai, công ty sở hữu camera này có phải là một công ty paparazzi chuyên săn tin nóng hay không. Nếu chúng ta có thể chứng minh được chuyện này thì có thể dùng lý do Bắc Minh luôn bị anh ta quấy rầy nên dưới tình huống bất đắc dĩ mới phản ứng quá kích động như vậy.”