Chương
Bắc Minh Quân dùng phần mềm video xóa đi mấy hình ảnh không có tác dụng gì trước đó, chủ yếu lấy ra đoạn Tam Hỗn dáng vẻ phách lối không cho Cố Tịch Dao đi, cùng hình ảnh sau đó anh ta cầm bình rượu uy hiếp Bắc Minh Quân.
Sau đó anh còn cố ý làm mờ gương mặt Cố Tịch Dao.
Sau khi xử lý hoàn hảo rồi, Bắc Minh Quân mới quay đầu nhìn đám người càng ngày càng đông phía dưới tầng, nở một nụ cười lạnh.
Anh tiện tay lấy ra một cái USB, chuyển hình ảnh mình đã chỉnh sửa xong vào đó rồi giao cho Hình Uy.
“Mở cái này trên màn hình lớn ở tầng dưới.”
Hình Uy khẽ gật đầu, quay người rời khỏi văn phòng Bắc Minh Quân.
Phía dưới tầng huyên náo đến như vậy, thân ở bộ phận thiết kế Khởi Hiên sao có thể không biết, nhưng anh ta vẫn tưởng là tên kia tìm đến gây phiền phức cho Bắc Minh Quân.
Lúc này, anh ta không có ý định giẫm vào vũng nước đục đó.
Anh ta đang chuyên tâm thiết kế, anh ta phải dùng cây bút trong tay mình để chứng minh thực lực bản thân, thoát khỏi hình ảnh thái tử gia không có năng lực, để có thể lung lạc người ta nhiều hơn.
Khi dưới tầng đang hết sức ầm ĩ, nhiều người đi đường không biết rõ tình hình cũng tham dự, những người đó một phần là đến xem náo nhiệt, còn có một số có lòng ghen ghét người giàu, không quan tâm sự thật là gì, chỉ cần đối phó kẻ có tiền thì bọn họ đều ủng hộ.
Lúc này, hình ảnh trên màn hình quảng cáo lớn của tập đoàn Bắc Minh thị đột ngột thay đổi, cảnh tượng hỗn loạn trong quán bar xuất hiện, một tên côn đồ đầu trọc dây dưa với một người phụ nữ gương mặt bị làm mờ đứng đối diện, vẻ mặt hết sức bỉ ổi.
Đây chính là cảnh đã xảy ra trong phòng VIP của quán bar Zeus tối qua.
Đám người gây sự lập tức im lắng, lẳng lặng nhìn hình ảnh phát ra màn hình lớn. Sau đó Bắc Minh Quân xuất hiện, tên đầu trọc đó còn giơ chai rượu lên chỉ vào Bắc Minh Quân.
Đám người không rõ chân tướng bắt đầu thì thầm, người xuất hiện trên màn hình hình như không giống như người đang cầm loa hô hào.
Tiếp đó là hình ảnh Bắc Minh Quân cứu người phụ nữ và đánh tên đầu trọc tơi bời, nhiều người thậm chí còn bắt đầu vỗ tay khen ngợi.
Chuyện thay đổi một trăm tám mươi độ, khiến người cầm loa kích động trở tay không kịp
“Mọi người đừng tin những thứ này, đây là hình ảnh đã qua chỉnh sửa, mọi người phải tin lời tôi, lời tôi mới là sự thật, không thể để những người này ỷ vào mình có chút tiền bẩn là có thể đổi trắng thay đen.”
Thật ra, mọi người đều không phải người ngu, ngoài làm mờ thì video phát ra không hề có dấu vết cắt xén nào.
Nên lúc này dù tên cầm loa có hô hào khàn cả giọng thì cũng không ai tin nữa. Không chỉ vậy, mấy người tới cùng anh ta cũng không còn phấn khích nữa, ào ào ném bảng hiệu xuống đất.
Người đàn ông dẫn đầu đã mất lợi thế, chuẩn bị quay đầu rời đi.
Ngay khi anh ta quay người, phía sau truyền đến âm thanh trầm khàn: “Anh định đi đâu?”
Anh ta lập tức run bắn người, quay đầu nhìn lại thì thấy phía sau mình là một người đàn ông cao hơn anh ta một cái đầu.
Người đó đang cúi đầu nhìn anh ta, trên người tỏa ra hơi thở khiến anh ta sợ hãi.
“Anh, anh là ai?” Người đàn ông cầm loa cẩn thận hỏi.
Hình Uy nhìn anh ta cười lạnh, đưa tay túm cổ áo anh ta, xách như xách một con gà con: “Vừa nãy anh không xem màn hình lớn phải không, giờ tôi cho anh nhìn kỹ một chút.”