Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

chương 1593

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1593 Cô chợt cảm thấy có chút không ổn, định chống người ngồi dậy, nhưng lại phát giác cơ thể mình không chút sức nào. “Em cứ dựa vào anh mà nghỉ ngơi, xe đã chạy rồi, chúng ta sẽ nhanh chóng về nhà, bọn nhỏ cũng đã tỉnh rồi.” Lúc này, giọng điệu của Bắc Minh Quân không còn lạnh lùng nữa mà như một người chồng đang che chở vợ con. Dương Dương tìm được trong túi xách sáu hộp sữa tươi Vinamilk, sau khi giữ lại bốn hộp nó chia cho bố con ông Ngô hai hộp. Nói thật, Dương Dương rất xứng làm đại ca, chỉ cần mình có đồ ăn thì chắc chắn không để đàn em bị đói. Bắc Minh Quân cầm hai hộp sữa mà Trình Trình đưa tới, cắm ống mút vào một hộp đưa đến bên miệng Cố Tịch Dao: “Uống chút đi.” Bắc Minh Quân cho cô uống sữa tươi khiến cô cảm thấy không quen lắm, nên mãi không chịu hé miệng. Lúc này Trình Trình ngả người tới: “Mẹ, mẹ cứ uống chút đi, chúng ta sẽ nhanh về nhà thôi.” Trong lòng Cố Tịch Dao thật không muốn uống, nhất là không muốn để Bắc Minh Quân đút cô uống, nhưng cô không biết sao mình lại cảm thấy chóng mặt, cả người không có sức, nên đành miễn cưỡng uống hai ngụm. Thấy cô uống rồi, Bắc Minh Quân mới hài lòng gật đầu, cuốn quần áo trên người cô lại, cũng điều chỉnh cho cô một tư thế thoải mái hơn. “Em lại nghỉ ngơi một lát đi, khi nào xe đến anh sẽ gọi em.” Bắc Minh Quân nói với cô. Cố Tịch Dao không nói gì, tiếp tục nhắm mắt lại. Sau khi đi hết đoạn đường xóc nảy, cuối cùng xe đã ra đến đường cái, đồng thời chạy bằng tốc độ nhanh nhất về thành phố A. Dọc đường, dù mưa đã ngớt nhưng vẫn chưa tạnh hẳn, lái xe mở radio đến kênh giao thông, bình thường kênh này sẽ cung cấp cho các lái xe tình hình đường xá, cùng tin tức mới nhất. Trong thông báo về tình hình giao thông thành phố A đã phát đi một tin về khe núi mà bọn họ đã cắm trại. Ý đại khái là tối qua đột nhiên mưa to, dẫn đến nơi đó có lũ quét quy mô nhỏ. Nghe xong, mọi người đều toát mồ hôi lạnh. Xe đi vào nội thành, lái thẳng vào trong trường học. Tối qua, sau khi trở về không lâu, hiệu trưởng đã nhận được tin chỗ cắm trại trời mưa to. Lúc đầu ông ta tưởng sẽ không có chuyện gì, nhưng ngoài dự liệu của ông ta, nửa đêm lại nhận được điện thoại của Đường Thiên Trạch. Trong điện thoại, Đường Thiên Trạch đã kể toàn bộ chuyện đã đã xảy ra bên này, cũng bảo ông ta yên tâm, anh ta đã khống chế được toàn bộ cục diện, hơn nữa cũng không ai vì việc này mà bị bỏ lại. Bọn họ tính toán đợi đến hừng đông sẽ trở về. Suốt đêm, hiệu trưởng không ngủ an giấc được. Ông ta thật vất vả nhịn đến hừng đông, rồi vội vã đi tới trường học chờ tin tức của bọn họ. Ông ta nhìn đồng hồ trong phòng làm việc nhảy từng kim từng kim, ông ta rất lo lắng nên thỉnh thoảng lại gọi điện cho Đường Thiên Trạch hỏi thăm tình hình. Đến tận khi xe an toàn ra đến đường cái, ông ta mới cảm thấy yên lòng. Sở dĩ ông ta căng thẳng như vậy, vì ai trên xe này cũng là người có máu mặt của thành phố A, ngộ nhỡ nếu xảy ra chút sơ xuất nào thì một hiệu trưởng nhỏ bé như ông ta không thể gánh vác được. Hơn nữa, trên xe còn có một nhân vật quan trọng -Bắc Minh Quân. Xe cuối cùng dừng ở bãi tập của trường học. Xe của Hình Uy đã đợi ở đó rồi, anh ta ít nhiều cũng biết chuyện tối hôm qua, sáng nay lại nhận được điện thoại của Bắc Minh Quân bảo anh ta đến đón bọn họ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio