Chương 1615 ”Cô, ông chủ thực sự có lòng tốt, cô đối với anh ấy quả thật có chút…” Hình Uy nói đến đây liền thở dài một hơi rồi xoay người đuổi theo Bắc Minh Quân. Sao Cố Tịch Dao lại không biết Bắc Minh Quân xuất phát từ lòng tốt chứ, chỉ là cô không muốn lại nhận thêm bất cứ ân huệ nào từ Bắc Minh Quân nữa. Hơn nữa giữa họ chẳng có quan hệ gì, cô cũng không muốn có thêm quan hệ gì với nhà Bắc Minh nữa. Cố Tịch Dao nhìn bóng lưng hai người rời đi sau đó xoay người vào phòng bệnh. ”Mẹ, con cho mẹ ăn đây.” Vừa rồi Cố Tịch Dao còn rất vui, nhưng sau khi thấy Bắc Minh Quân tâm trạng lại hơi trùng xuống, Cô trực tiếp ngồi ở mép giường, xoay người cầm bát trên bàn, múc một bát nhỏ canh chim bồ câu ra trước. Dân gian có câu: ”Một cáp thịt chín kê”. Giờ sức khỏe của mẹ mới bình phục chút, đúng lúc để bồi bổ thân thể. Cô dùng thìa nhỏ múc một ít canh, khẽ thổi sau đó đưa lên miệng Lục Lộ. Nghe nói cơm trong bệnh viện khiến người ta không có khẩu vị, Lục Lộ uống một ngụm canh bồ câu còn không ngừng gật đầu. Sau đó Cố Tịch Dao liền đưa cho Lục Lộ bát canh. Hơn nửa tiếng sau, cơm nước xong xuôi, Cố Tịch Dao dọn dẹp đĩa ăn các thứ rồi kéo bàn ăn xuống. Lục Lộ nhìn Cố Tịch Dao bận rộn, bà dùng tay vỗ vỗ mép giường: ”Dao đừng dọn nữa, đã sạch lắm rồi. Nào, đến nói chuyện với mẹ.” … Cố Tịch Dao dừng tay, ngồi bên giường: ”Mẹ có chuyện gì ư?” Lục Lộ cầm một tờ khăn giấy, đưa tay lên lau mồ hôi trên trán cho Cố Tịch Dao. ”Dao mẹ nhìn ra được, giữa con với cậu Bắc Minh rốt cuộc có quan hệ gì.” Lục Lộ nhẹ nhàng vuốt tóc Cố Tịch Dao, bỗng nhiên hỏi. Cố Tịch Dao hơi sửng sốt, sau đó nhanh chóng tránh ánh mắt của mẹ đang chăm chú nhìn mình: ”Mẹ, quan hệ giữa con và anh ấy không phải đã nói cho mẹ rồi ư, chỉ là quan hệ công việc mà thôi.” Lục Lộ khẽ lắc đầu: ”Dao lúc mẹ còn trẻ là một nữ ca sĩ, thường xuyên lui tới nhưng nơi thanh sắc, đã thấy nhiều người nhiều chuyện rồi, nếu con muốn giấu mẹ những chuyện này thì giấu không nổi đâu. Thực ra từ lần gặp trước giữa hai người mẹ đã nhìn ra giữa hai người giấu diếm gì đó rồi.” Cố Tịch Dao không ngờ bị mẹ nói trúng, sắc mặt khẽ thay đổi: ”Mẹ, thật ra giữa con với anh ấy không như mẹ nghĩ đâu…” Còn chưa đợi Cố Tịch Dao giải thích cho bà nghe, Lục Lộ đã phất tay, sắc mắt cũng trở nên hơi khó coi. Bà nhìn Cố Tịch Dao: ”Dao mặc kệ giữa con với Bắc Minh Quân là quan hệ gì, mẹ phải nói cho con, sau này tốt nhất đừng qua lại với cậu ta biết chưa.” Cố Tịch Dao hoàn toàn không ngờ mẹ lại nói ra lời như thế, trong cảm nhận của cô mẹ luôn khách sáo với Bắc Minh Quân, hơn nữa còn là bạn cũ với ông Bắc Minh, sao lại ngăn cô với Bắc Minh Quân qua lại chứ. ”Mẹ, con có chút không hiểu ý mẹ, không phải ông Bắc Minh là bạn cũ của mẹ đấy ư?” Cô ngờ vực nhìn mẹ. Lục Lộ cười lạnh một tiếng: ”Mẹ với ông ta chẳng qua chỉ là gặp dịp thì chơi thôi, với người nhà Bắc Minh mẹ chỉ có oán hận.”