Chương 1653 Lời nói của Phỉ Nhi làm Bắc Minh Quân tức giận, dù cô ta nói cũng không phải hoàn toàn vô lý. Nhưng anh vẫn thấy không thuận tai, thậm chí còn thấy chói tai. Anh nghiêm mặt, mắt lạnh như băng, nhìn chằm chằm Phỉ Nhi. Thái độ Bắc Minh Quân đột ngột thay đổi, làm Phỉ Nhi bất ngờ. Sức mạnh tăng vọt của cô ta, nháy mắt liền yếu đi, cô ta khẩn trương nhìn Bắc Minh Quân, không biết những lời này của cô ta có gây ra hậu quả lớn gì không. Bây giờ, cô ta hối hận về những lời trước, giọng điệu không nên nặng như vậy. “Quân…” Cô ta tỏ vẻ yếu ớt đáng yêu. Bộ dạng này của cô ta cũng không làm Bắc Minh Quân mềm lòng, nhưng anh cũng không giận dữ dữ dội đến mức Phỉ Nhi tưởng. “Phỉ Nhi, dù giữa tôi và Tịch Dao có xảy ra cái gì, thì đó cũng trong sáng cả. Bởi vì tôi cảm thấy việc này không có gì đáng trách cả. Nhưng hành vi của của cô làm tôi khó hiểu, cô cuối cùng là vì sao gạt tôi.” Phỉ Nhi vừa nghe thì trong lòng càng hoảng hốt, dù sao lòng của cô có quỷ, mà câu này của Bắc Minh Quân không nghi ngờ đã chạm đến chỗ bí ẩn trong cô. Nhưng, cô không muốn cho Bắc Minh Quân thấy sự giả dối trong cô, cổ vũ chút dũng cảm cuối cùng trong lòng mình, đối diện với anh: “Mặc, em biết, anh chỉ là luyến tiếc Cố Tịch Dao, vậy sao anh còn luôn miệng nói muốn lấy em. Bây giờ lại nói em có ý đồ chiếm lợi. Anh muốn em rời khỏi anh, không làm chướng ngại vật giữa anh và Cố Tịch Dao, hoàn toàn có thể trực tiếp nói với em là được. Dù Phỉ Nhi em sẽ cảm thấy khó dứt bỏ. Nhưng em vẫn là người mặt dày mày dặn ở lại nơi này của anh!” Sau khi Bắc Minh Quân nghe lí do thoái thác mà cô dõng dạc nói, lạnh lùng cười: “Cô không cần phải nói sang chuyện khác che dấu bí mật trong lòng của cô, lời tôi nói cũng không phải không có bằng chứng gì.” Anh nói xong, dùng máy chiếu chiếu hình ảnh lần trước Phỉ Nhi đi khách sạn Daredevil. “Anh chiếu cái này làm cái gì. Em không phải đã nói rồi sao, em chỉ là đi trả quà cho một người bạn thôi sao. Anh sẽ không nghĩ lấy cái này làm bằng chứng gì đâu hả.” Vốn dĩ Phỉ Nhi tưởng lúc ấy nói dối, đã lừa được Bắc Minh Quân. Nhưng lúc này, anh lại mở video, rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ anh lại tìm được bằng chứng mới gì? Lời cô ta nói lúc này, đã có vài âm rung. Nếu không nghe kỹ, những người khác rất khó để phát hiện ra. Nhưng Bắc Minh Quân là ai, sao anh có thể nghe không ra chứ. Dù cho Phỉ Nhi đã che dấu rất tốt. “Tôi không thể không thừa nhận, lúc ấy tôi nghe được cô vì để cho video này đáng tin, mà bịa ra một lời nói dối hoàn hảo, lúc đó đã tin thật.” Bắc Minh Quân nói xong, từ chỗ ngồi đứng lên, chậm rãi đi qua bàn làm việc tới trước mặt Phỉ Nhi. Phỉ Nhi run rẩy, tâm trạng cô lúc này thật sự không biết dùng cái gì để hình dung, giống như đứng ở một chỗ cao, bị Bắc Minh Quân vô tình một tay đẩy cô ta xuống. “Lời lẽ hùng hồn của cô lúc nãy đâu rồi? Chẳng lẽ nói rồi bây giờ không có gì để chối? Thật ra bây giờ tôi rất muốn nghe cô giải thích chuyện cô làm ngày đó. Chỉ là lúc này, tôi không muốn nghe lời nói dối hoàn mỹ cô bịa ra, mà muốn biết tình huống thật lúc đó. Đúng rồi, đồng thời, tôi còn nhớ cô từng xem USB trên máy tính của tôi, mà rất đúng lúc cái USB đó lại hư, nếu không nói nội dung trong đó cho tôi nghe luôn đi.” Bắc Minh Quân nói ra câu cuối cùng, giống như thả vào nước một quả bom vậy. Anh cuối cùng đã biết bao nhiêu, Phỉ Nhi không biết. Nhưng cô ta có thể xác định là, chuyện ở khách sạn Daredevil đã muốn giấu không được rồi. Về phần chuyện này sao lại lộ ra ngoài, cô thật nghĩ không ra.