Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

chương 1678

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1678 Anh ta thật sự rất muốn cho cô một gia đình ấm áp, một cuộc sống yên ổn, nhưng anh ta lại không có năng lực. Một lúc sau, Cố Tịch Dao khóc xong thì cảm thấy tâm trạng cũng không còn nặng nề như vậy nữa. Vân Chi Lâm lấy khăn giấy lau sạch vệt nước mắt trên mặt cô. Anh ta nhìn cô mỉm cười: “Bây giờ có phải cảm thấy tốt hơn nhiều rồi không?” Nói rồi, anh ta bắt đầu xắn tay áo: “Tịch Dao, tất cả chuyện không vui đều đã qua rồi, em và dì sau này sẽ rất hạnh phúc. Anh thấy thời gian có hạn, chúng ta vẫn là nhanh chóng thu dọn đồ đạc đi.” Cố Tịch Dao gật đầu, bắt tay làm cùng anh ta. Nói là thu dọn, nhưng thực ra Lục Lộ cũng không có bao nhiêu đồ đạc ở đây. Mấy bộ quần áo bây giờ nhìn có vẻ lỗi thời, nhưng chúng từng là trang phục diễn xuất rất lưu hành. Mấy bộ quần áo bốn mùa đơn giản mặc lúc bình thường. Trong ngăn kéo nhỏ tủ trang điểm còn có mấy món khá rẻ tiền, cô đều gom vào trong vali. “Tịch Dao, em xem đây là gì?” Vân Chi Lâm nói, tìm thấy một hộp thiếc kim loại từ trong tủ phía bên kia chiếc giường. Cố Tịch Dao đi tới, vươn tay nhận hộp anh ta đưa sang. Đây là hộp thiếc chữ nhật từng rất thịnh hành vào những năm tám mươi thế kỷ trước, bên trên in hoa văn và đồ án tinh tế. Xem ra mẹ rất trân trọng chiếc hộp này, nhiều năm như vậy qua đi, chiếc hộp thiếc này vẫn không chút gỉ sét, vẫn sáng bóng như mới. Cô cầm hộp ngồi bên giường, cẩn thận mở ra. Bên trong ngoại trừ phong thư đã ố vàng còn có một số tiền lẻ, đều là năm đồng mười đồng, thậm chí ngay cả một tờ năm mươi nghìn cũng không nhìn thấy. Trong lòng cô lập tức lại chua xót, cô rất khó tưởng tượng mẹ lại dựa vào số tiền này để sống qua ngày, nếu không phải mẹ con họ gặp lại, cô rất khó tưởng tượng với chút tiền này, bà còn có thể chống đỡ bao lâu. Dưới số tiền này còn đè một bức hình dùng túi nilong gói lại. Cố Tịch Dao cảm thấy rất kỳ quái, tại sao tấm hình này lại đặt ở đây, mà không phải bày ở tủ trang điểm. Mẹ có thể hằng ngày đối mặt với tấm hình hạnh phúc của cả gia đình, nhưng dường như không muốn hằng ngày nhìn thấy tấm hình này. Cố Tịch Dao lấy tấm hình ra khỏi bao nilong, do tia sáng bên giường quá u ám, cô nhìn không rõ. Cô cầm tấm hình đi tới dưới ánh đèn cẩn thận xem. Đây là tấm hình đen trắng, góc trên bên phải ghi rằng “Tình bạn trường tồn”. Trong hình là ba cô gái đứng xếp hàng cùng nhau, cảnh sắc phía sau họ dường như là biển hiệu “Đêm Thượng Hải” dùng bóng đèn tạo thành. Cố Tịch Dao nhanh chóng nhận ra người đứng giữa chính là mẹ mình. Vì mẹ trong tấm hình lúc này không chút khác biệt nào với bà trong bức hình gia đình, thậm chí quần áo cũng giống nhau. Thời gian tấm hình này được chụp rất có khả năng chính là sau khi chụp xong bức hình gia đình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio