Chương
Ý thức dần dần từng chút từng chút tỉnh táo lại, bên tai dường như còn mơ hồ nghe thấy một giọng nói quen thuộc…
“Bắc Minh Quân! Anh khốn kiếp như thế, vô nhân cách như thế, cặn bã như thế, cầm thú như thế, anh chính là một tai họa… Nếu anh muốn biến mình thành một tên ngớ ngẩn như thế thì tự anh đang hại người hại mình! Tôi nói cho anh biết, tôi tuyệt đối sẽ không…”
Cô vừa định nói ‘Để bọn trẻ nhận một người cha ngớ ngẩn như anh’! Lại không ngờ giọng nói khàn khàn, trầm thấp của anh đột nhiên vang lên…
“… Sẽ không thế nào?”
“A… ” Cô bị dọa đến mức hai tay đang kéo thân thể anh run lên một cái.
Đông ~.
Kết quả, đầu Bắc Minh Quân lại một lần nữa đập vào góc tường!
“Ưm ——” Anh hít một hơi khí lạnh, nếu không phải thân thể không làm gì được, anh thề rằng sẽ nhảy dựng lên bóp chết người phụ nữ này: “Cô mưu sát sao…”
“Anh, anh đã tỉnh?” Cố Tịch Dao phồng má, lông mày nhíu chặt, dọa chết cô rồi, vừa rồi suýt chủ nữa đã bị lộ.
Bắc Minh Quân nhíu chặt lông mày, chỉ cảm thấy đầu óc vang lên ông ông, thân thể nóng hổi khác thường nói cho anh biết, mình đang bị sốt.
Ký ức tối hôm qua cũng ngay lập tức ùa về trong tâm trí.
Ai ngờ, người phụ nữ trước mắt này còn có dáng vẻ cười trên nỗi đau của người khác: “Bắc Minh Quân, anh uống nhiều rượu như vậy khiến cho sức khỏe bị ảnh hưởng, đáng đời anh bị sốt cao!”
Anh cố gắng chịu đựng cơn đau đầu, uể oải một hồi lâu mới lườm cô: “Đều là chuyện tốt do cô làm…”
“Tôi?” Cô kinh ngạc: “Tôi nói này thưa anh Bắc Minh, đầu óc anh bị nóng hỏng rồi sao? Anh sốt cao có gì liên quan đến tôi?”
“Hừ!” Anh buồn bực hừ một tiếng, đôi mắt đen sâu thẳm u oán lườm cô một cái, khiến trái tim nhỏ của cô nhảy dựng lên! Ông trời thật sự bất công, người đàn ông này rõ ràng là đang ốm yếu, thế mà vẫn hấp dẫn người khác như vậy!
Nam sắc quả nhiên thật đáng sợ. Huống hồ dưới vẻ mặt anh tuấn này vẫn là một con sói hung ác!
“Nếu không phải cô, tôi cần gì phải tắm rửa hạ hỏa?” Anh trầm giọng gầm nhẹ.
Nếu không phải tối hôm qua người phụ nữ này khơi dậy dục vọng của anh, hết lần này tới lần khác lại sống chết không chịu tắm rửa, báo hại tính dục như mũi tên đang lắp trên dây cung của anh thật lâu không được thoát ra, anh đành phải tắm nước lạnh để dập lửa!
Người phụ nữ này vẫn còn dám nói chuyện đó không liên quan gì đến mình?
Cố Tịch Dao cũng không ngốc, hơn nữa cũng đã từng trải qua chuyện đó với anh, đương nhiên là hiểu được ý nghĩa bên trong lời nói của anh.
Gương mặt đột nhiên nóng lên, cô lườm anh: “Mình có bệnh thích sạch sẽ còn có thể dựa vào người khác sao? Huống chi tôi cũng không phải anh, không có nghĩa vụ phải ‘dập lửa’ giúp anh! Hơn nữa sao anh không đi tìm Tô Ánh Uyển nhà anh đi?”
Sắc mặt anh cứng đờ! Đỏ trắng xen kẽ vào nhau.
Sốt cao cộng thêm việc say rượu khiến cho thân thể anh mệt mỏi không thể chịu nổi.
“Sớm muộn gì tôi cũng sẽ trừng trị cô!” Anh cắn răng: “Đi gọi điện thoại cho Hình Uy, để anh ta gọi bác sĩ Trần tới…”
Nửa giờ sau.
Hình Uy dẫn theo bác sĩ Trần hùng hùng hổ hổ chạy đến Dạ Ánh nhất phẩm.