Chương
Cố Tịch Dao nhắm mắt lại, cố gắng làm tâm trạng mình ổn định.
Thiếu chút nữa là cô đã đứng không vững, mà mềm nhũn ở trên giường.
“Tôi không cần cái gì cả, tôi muốn rời khỏi nơi này!”
Có làm như thế nào cô cũng không nghĩ đến dây chuyền kim cương còn chưa trả được cho dì Dư Như Khiết thì lại gặp phải Bắc Minh Quân!
Càng không nghĩ đến, thế mà lại bị anh cưỡng ép yêu cầu cô kết hôn thay thế.
Nhóc con phải làm sao bây giờ đây, còn đang ở nhà chờ cô mà…
Cô nhất định phải rời khỏi nơi này!
Cho dù có kết hôn thay thế thì cũng không nên bắt đầu từ Sabah.
Sabah chính là thiên đường hạnh phúc của cô với cô nhóc nhỏ.
Bắc Minh Quân dựa vào cái gì mà nhúng một chân vào làm rối loạn mảnh đất như thiên đường hạnh phúc của cô với cô nhóc?
“À… thật xin lỗi, cô Cố, chỉ sợ là chủ tử không đồng ý đâu…” Mặc dù nói Hình Uy nghe chủ tử yêu cầu cô Cố kết hôn thay thế thì cảm thấy rất bất ngờ, nhưng mà cũng nằm trong dự liệu…
Dù sao thì ngày hôm sau, sau khi cô Phỉ Nhi hủy bỏ tại buổi lễ đính hôn thì đã cắt tay tự sát ở bệnh viện.
May mắn là bác sĩ đến kịp lúc mới có thể cứu được một mạng của cô Phỉ Nhi.
Nếu không thì cả đời này chủ tử đều sẽ sống trong sự áy náy và tự trách.
Hình Uy mãi mãi không quên được dáng vẻ cô đơn hút thuốc của chủ tử khi canh giữ ở bên ngoài phòng bệnh của cô Phỉ Nhi.
Một nụ cười xuất hiện trên gương mặt tái nhợt của chủ tử: “Hình Uy, Phỉ Nhi cứ chết như vậy, vậy mà tôi lại cảm thấy được thả lỏng… quả nhiên tôi chính là một kẻ không có tính người, không có lương tâm, tôi như thế này, ngay cả bản thân tôi cũng khinh bỉ mình.”
“Chủ tử, đừng như vậy…”
“Không như vậy thì còn có thể như thế nào nữa? Thật ra cuộc đời của tôi đã hỏng hết rồi, tại sao lại xuất hiện thêm một Cố Tịch Dao chứ? Tại sao lại phải làm đảo lộn quỹ đạo ổn định của tôi? Cô gái đó có biết hay không, một con cương thi không có trái tim đột nhiên lại có nhịp tim là một chuyện đáng sợ đến cỡ nào? Nó sẽ phát điên… tay chân của nó sẽ luống cuống… nó sẽ cảm thấy mình không còn là cương thi nữa… sau đó nó cũng không biết là mình sẽ biến thành cái gì…” Hình Uy không đành lòng nhìn chủ tử của mình như thế này, nhưng lại không thể làm gì.
Thời hạn kết hôn thay thế một tháng, cô Cố có biết rằng đó là bởi vì chủ tử đã từng hứa với cô Phỉ Nhi, một tháng này sẽ để cho cô Phỉ Nhi điều dưỡng thân thể tốt lại, một tháng sau sẽ quang minh chính đại mà cưới cô ấy vào cửa.
Giờ phút này, có lúc Hình Uy thà rằng người tự sát chính là cô Cố…
Ít nhất thì như vậy, người làm cho chủ tử không thể không cưới được sẽ không phải là Phỉ Nhi.
Nhưng mà Hình Uy biết cô Cố không phải là người yếu đuối như thế này, cũng không phải là một người lấy cái chết để ép buộc người khác…
Tim Cố Tịch Dao lạnh buốt, cô biết mà, kết hôn thay thế cũng giống như là trong tù vậy: “Anh đi ra ngoài đi, tôi cần yên lặng một mình một chút.”
Hình Uy thở dài rồi đi khỏi phòng.
Cố Tịch Dao vội vàng lấy điện thoại di động ra bấm gọi cho Anna…