Chương
“…” Cố Tịch Dao trợn to mắt, tên này… lại nói đây là nước tiểu chó?
Ông trời ơi, con gái cô đen thế chứ?
“…” Lưng Anna toát mồ hôi lạnh.
“…” Cô bé con đã không chịu nổi nữa, giãy dụa, chân nhỏ đột nhiên đá vào chân giường…
Cộp!
Đương nhiên sức lực của trẻ con chẳng đáng là bao, người khác sẽ không phát hiện.
Nhưng Quân gia tinh tường vẫn nhận ra điều đó! Anh trở nên căng thẳng theo phản xạ: “Ai đang trốn dưới giường?!”
Cố Tịch Dao sợ tới mức tim như ngừng đập, cô vẫn chỉ có thể cười khan: “Làm gì có ai? Vừa nãy là tôi vô tình đá vào chân giường.”
“Không đúng…” Quân gia trầm ngâm, chống lại cơn đau định ngồi dậy.
“Anh làm gì vậy?” Thần kinh cô căng thẳng.
Quân gia khẽ nheo đôi mắt, anh bị thương ở bả vai chứ não không có vấn đề! Thấp giọng hừ một tiếng: “Tôi phải xem xem, em đang giấu cái gì dưới gầm giường.”
Nói rồi anh đột nhiên ngồi dậy…
“A…” Cô sợ hãi thốt lên.
Không hề nghĩ ngợi, cô nghiêng người tới, dùng miệng mình chặn miệng Bắc Minh Quân lại…
Trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ, cho dù dùng cách nào thì cũng phải ngăn anh lại! Không thể để anh phát hiện ra con gái…
“Ưm… cô gái này…” Miệng anh lập tức bị cô chặn lại.
Trái tim ngay lập tức như được một dòng nước ấm rót vào, chảy qua trái tim khô cằn của anh…
Nụ hôn này lập tức làm tê liệt ý thức của anh.
Gần như theo bản năng, anh đổi khách thành chủ, dùng tư thế công thành chiếm đất đoạt lấy sự mềm mại của cô.
Cố Tịch Dao sửng sốt một chút, tên này thật là không biết xấu hổ, lại thật sự gặm nhấm môi cô không tha…
Mơ hồ cảm nhận được con gái nhỏ càng ngày càng bất mãn, Cố Tịch Dao đành phải leo lên giường, nhào về phía anh.
Ấn cơ thể vừa gắng gượng ngồi dậy của anh trở lại giường, nằm xuống.
“Ưm…” Anh khịt mũi thở hổn hển, sự nhiệt tình bất chợt của cô khiến anh kinh ngạc: “Em… ưm…”
Ngay lập tức, anh lại bị cô cắn.
“Ya…” Anh hít vào một ngụm khí lạnh: “Cắn đau tôi rồi!”
Kỹ thuật hôn của người phụ nữ này tệ đến mức nào, Quân gia đã sớm được thử!
Nhưng anh đã nghiện mất rồi!
“Ồ ồ… vậy tôi sẽ nhẹ lại một chút…”
Sau đó môi cô lại phủ xuống, ôm lấy đầu anh, cố ý chắn tầm nhìn của anh, vừa hôn vừa cởi giày.
Anna nhìn thấy đôi giày bị vứt xuống lập tức hiểu ý.
Bịt miệng bé con, lén lút chui ra từ dưới gầm giường, quỳ trên mặt đất rồi di chuyển…
“A… thế này mà gọi là nhẹ à?” Người đàn ông trên giường không bình tĩnh được nữa.