Chương
“Đại ca…” Vốn dĩ Cố Ngũ không điều tra được bất cứ manh mối nào nên cảm thấy hơi áy náy. Vì thế, anh ta chỉ có thể gửi tài liệu cho Nguyễn Hạo thần chứ không gọi điện thoại cho anh. Nào ngờ Nguyễn Hạo thần lại gọi điện thoại đến.
“Chuyện gì thế?” Nguyễn Hạo thần gọi điện thoại tới nhưng lại không trách cứ Cố Ngũ mà chỉ muốn làm rõ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Vì sao với năng lực của Cố Ngũ mà điều tra suốt hai ngày trời lại không thu được bất cứ tài liệu có ích nào?
Chuyện này rõ ràng không bình thường!
“Đại ca, chuyện này thật sự rất kỳ lạ. Em đã điều tra hai ngày nhưng lại không tra ra được bất cứ thông tin gì hữu ích. Hai ngày nay em cũng không bỏ bê một chút nào cả. Vả lại em cũng đã dùng mọi mối quan hệ và mọi cách nhưng vẫn không có tác dụng.” Cố Ngũ vội vàng bày tỏ rõ thái độ: “Đại ca, em thật sự đã cố gắng rồi. Không phải, em đã cố gắng hết sức rồi.”
Cố Ngũ cũng không còn cách nào khác. Hơn nữa, anh ta cũng rất khổ sở, đây là lần đầu tiên anh ta cảm thấy bản thân mình thất bại như vậy.
Nguyễn Hạo thần hơi nhíu mày. Vốn dĩ trong lòng anh đã nghi ngờ, lúc này sau khi nghe thấy lời nói của Cố Ngũ, anh càng nghi ngờ hơn: “Rốt cuộc là vấn đề gì?”
Không tra được chắc chắn là có lý do. Làm sao mà một người còn sống sờ sờ ở đó mà lại không tra ra được bất cứ thông tin nào liên quan? Chắc chắn là có người cố ý che giấu.
“Đã điều tra ra ai giở trò chưa?” Hiện giờ, Nguyễn Hạo thần rất muốn biết người đang cố ý che giấu thông tin và tài liệu về Đường Minh Hạo là ai?
“Đại ca, chuyện này hơi phức tạp. Hơn nữa, em cảm thấy có một chỗ hơi rối rắm. Hiện giờ em vẫn đang điều tra, nhưng chưa thể chắc chắn được, do đó vẫn chưa báo cáo lại với anh.” Khi nhắc đến chuyện này, giọng nói của Cố Ngũ bỗng hơi kỳ lạ.
“Nói trọng điểm.” Nguyễn Hạo thần lại nheo mắt lần nữa, sợ rằng chuyện này còn khó giải quyết hơn những gì anh nghĩ.
“Đường Bách Khiêm nhất định đã nhúng tay vào chuyện này.” Cố Ngũ thấy Nguyễn Hạo thần gặng hỏi đến cùng thì cũng không giấu giếm nữa. Chỉ là khi nhắc đến Đường Bách Khiêm, giọng nói của Cố Ngũ lộ rõ vài phần cẩn thận. Đường Bách Khiêm từng là tình địch số một của đại ca. Năm đó, vì chị dâu mà đại ca đã khiến Đường Bách Khiêm phải sống khổ sở một thời gian dài ở thành phố A.
“Đường Bách Khiêm che giấu thân phận giúp Đường Minh Hạo?” Nguyễn Hạo thần hơi cau mày, có thể thấy rõ anh rất bất ngờ về chuyện này.
Năm đó, trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Tô Khiết đã gọi tên Đường Minh Hạo. Khi đó, anh cũng tìm ra số điện thoại của Đường Minh Hạo trong máy điện thoại của Tô Khiết, sau đó gọi đi. Nhưng người nghe máy lại là Đường Bách Khiêm, do đó Đường Bách Khiêm chắc chắn quen biết người tên Đường Minh Hạo.
Vốn dĩ anh còn nghi ngờ Đường Minh Hạo và Đường Bách Khiêm có khả năng là cùng một người. Nhưng về sau, thái độ của Tô Khiết đối với Đường Bách Khiêm đã chứng minh rõ ràng, cô chỉ coi Đường Bách Khiêm là đàn anh chứ không hề có tình cảm đặc biệt nào với anh ta.
Hơn nữa, sau khi Tô Khiết biết những chuyện Đường Bách Khiêm làm với mình, cô đã chủ động chọn cách duy trì khoảng cách với anh ta.
Nhưng Tô Khiết lại nhớ mãi không quên người tên Đường Minh Hạo đó.
Vì thế Đường Bách Khiêm và Đường Minh Hạo chắc chắn là hai người khác nhau.
Đường Bách Khiêm và Đường Minh Hạo không phải là cùng một người nhưng chắc chắn có quen biết nhau. Hơn nữa Đường Bách Khiêm còn che giấu thân phận giúp Đường Minh Hạo?
Đường Bách Khiêm cũng thích Tô Khiết, theo lý mà nói, Đường Minh Hạo phải là tình địch của anh ta mới đúng?
muốn kiểm soát của Đường Bách Khiêm đối với Tô Khiết mãnh liệt như vậy, anh ta còn tàn nhẫn giam giữ Tô Khiết ở bên cạnh mình. Hơn nữa để giữ lại Tô Khiết, anh ta thậm chí còn ngăn cản cô về nhà họ Đường.