Chương
Trừ phi là Bùi Vũ Ninh đi cùng vị đàn anh kia của cô, nhưng Tư Đồ Không chỉ thấy Bùi Vũ Ninh chứ không nhìn thấy người kia cho nên hơi kỳ quái.
Bùi Vũ Ninh hơi nhếch khóe môi lên, nhưng cuối cùng cũng không nói thêm lời nào.
“Ninh Ninh, cháu cũng không còn trẻ nữa, cũng đã đến tuổi lấy chồng rồi đấy, cháu có bạn trai chưa?” Ánh mắt bà Tư Đồ nhìn Bùi Vũ Ninh rất hòa ái, rất hiền lành, có thể nhìn ra bà Tư Đồ rất thích Bùi Vũ Ninh.
Bùi Vũ Ninh: “…
Liên quan tới vấn đề này, trong lúc nhất thời Bùi Vũ Ninh cũng không biết phải trả lời như thế nào.
Bây giờ cô có được xem như đã có bạn trai không?
Đàn anh vừa mới tỏ tình với cô xong, cô cũng thích đàn anh, quan hệ giữa cô và đàn anh cũng coi như khá rõ ràng, vậy cô có được tính là có bạn trai rồi không?
Nhưng bây giờ cô vẫn chưa hoàn thành thỏa thuận giữa cô và anh Phó, còn nhất định phải ở lại bên cạnh anh Phó nữa, cô vẫn chưa thể và không thể chính thức ở bên đàn anh được.
“Ninh Ninh, cháu cũng nên quan tâm tới chuyện chồng con của bản thân một chút đi” Bà Tư Đồ khuyên nhủ sâu sắc .
Bà Tư Đồ cười cười, sau đó kéo Mục Sở Sở ở bên cạnh tới: “Tư Đồ Không và Sở Sở sắp kết hôn rồi đấy”
Lúc bà Tư Đồ nói ra lời này rõ ràng hơi khoe khoang, nhưng ngoài ra cũng có mấy phần cảm xúc khác lạ.
Mục Sở Sở nghe bà Tư Đồ nói vậy, mặt đỏ lên, vô cùng ngượng ngùng cúi đầu.
“Mẹ…” Tư Đồ Không rõ ràng thay đổi sắc mặt, giọng nói cũng lạnh xuống.
“Thật sao? Hai người sắp kết hôn?” Bùi Vũ Ninh ngẩn người, hơi bất ngờ nhưng cũng rất vui mừng: “Cuối cùng thì hai người cũng sắp kết hôn, chúc mừng hai người.”
Làm bạn bè, lời chúc mừng này của Bùi Vũ Ninh đương nhiên là thật lòng.
Ánh mắt Tư Đồ Không hơi trầm xuống, anh ta chuyển mắt nhìn Tô Khiết một chút, từ bữa tiệc của nhà họ Đường lần trước, Tư Đồ Không đã biết quan hệ giữa Tô Khiết và Liễu Ảnh.
Tô Khiết nhìn thấy Tư Đồ Không đang nhìn về phía mình, khóe môi hơi cong lên, sau đó cô đi lên phía trước hai bước, nhìn về phía Tư Đồ Không, nhàn nhạt cười nói: “Chúc mừng anh Tư Đồ”
Lời chúc mừng này của Tô Khiết rõ ràng cũng có chút ý tứ sâu xa.
Tư Đồ Không nghe Tô Khiết nói xong, sắc mặt rõ ràng trâm xuống, trong đôi mắt mơ hồ có thêm mấy phần lo lắng.
Hôm nay anh ta bị mẹ gọi tới tham gia bữa tiệc của nhà họ Ngụy, thật sự là nhà anh ta và nhà họ Ngụy cũng có quan hệ làm ăn với nhau, hơn nữa anh ta cũng muốn sau này có thêm nhiều hợp tác với nhà họ Ngụy cho nên tới đây.
Lúc anh ta đi tới Cẩm Thành, bà Tư Đồ đã đến khách sạn trước và đang chờ anh ta ở ngoài đại sảnh.
Nhưng Tư Đồ Không không ngờ bà Tư Đồ lại dẫn theo Mục Sở Sở tới đây, ở ngay bên ngoài bữa tiệc, Tư Đồ Không cũng không thể đuổi Mục Sở Sở đi.
Nhưng Tư Đồ Không không ngờ sẽ gặp được Tô Khiết ở đây, anh ta lại càng không ngờ hơn là mẹ mình lại nói ra chuyện anh ta và Mục Sở Sở sắp kết hôn ở ngay trước mặt Tô Khiết.
Tư Đồ Không biết rõ trong mắt Tô Khiết không chứa nổi một hạt sạn, cho nên…
Tư Đồ Không biết rõ trong mắt Tô Khiết không chứa được một hạt cát, nữa là người trong nhà anh ta bây giờ…
Tư Đồ Không đột nhiên cảm giác rất đau đầu.
“Mẹ, con đã nói với mẹ rồi, con sẽ không…” Tư Đồ Không biết, cho dù bây giờ Liễu Ảnh không ở đây, nhưng hôm nay mình không giải thích rõ chuyện này thì sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng.