CHƯƠNG
Đương nhiên trong công ty cũng có người của ông, ông dùng những người đó để khống chế Nguyễn Hạo thần, nhưng những người đó không thể ngăn cản được Nguyễn Hạo thần.
Hiện tại người có thể ngăn cản Nguyễn Hạo thần chỉ có ông, nhưng ông không kịp đến đó.
“Hy vọng nó đừng làm chuyện gì quá đáng, nếu không thì đến lúc đó mọi chuyện sẽ rất phiền phức, Quỷ Vực Chi Thành cũng không phải dễ nói chuyện.” Bà cụ Nguyễn nhìn chằm chằm phát sóng trực tiếp, vẻ mặt đầy lo lắng.
“Có lẽ nó cũng giống như lần trước, nói muốn cưới Tô Khiết, không cưới công chúa Quỷ Vực Chi Thành, nhưng chúng ta đã quyết định chuyện kết hôn này chứ không phải nó, cho nên hôm nay nó có nói gì cũng vô dụng, công chúa Quỷ Vực Chi Thành bằng lòng gả cho nó, chỉ cần cuối cùng nó cưới công chúa Quỷ Vực Chi Thành thì chuyện này không sao cả, cho dù thành chủ Quỷ Vực Chi Thành tức giận, đến lúc đó chúng ta có thể đến đó thăm hỏi, chỉ cần công chúa Quỷ Vực Chi Thành quyết tâm gả cho Hạo thần thì chuyện này không thành vấn đề.”
Ông cụ Nguyễn đã sớm tính toán và lập kế hoạch.
“Hy vọng Hạo thần đừng nói điều gì quá đáng, chúng ta và Quỷ Vực Chi Thành đã quyết định chuyện kết hôn này, giấy đăng ký kết hôn cũng đã ký nên không thể đổi ý, chỉ cần cuối cùng Hạo thần cưới công chúa Quỷ Vực Chi Thành thì coi như chúng ta không hề đổi ý.” Bà cụ Nguyễn cũng nhanh chóng tính toán.
“Đúng, đúng, cho nên chúng ta cũng không cần quá lo lắng, nó muốn gây chuyện thì kệ nó, chúng ta phải cho nó biết cho dù nó náo loạn thế nào cũng giải quyết không được vấn đề, cuối cùng nó vẫn phải cưới công chúa Quỷ Vực Chi Thành, đến lúc đó nó cũng ngoan ngoãn hơn, nói không chừng còn là chuyện tốt.” Ông cụ Nguyễn liên tục gật đầu, nhưng có chút từ buồn thành vui, không thể không nói hiện tại ông cụ Nguyễn nghĩ thật là hay.
“Ừ, từ nhỏ Hạo thần quá thuận lợi, chưa từng trải qua khó khăn, lúc này nó hăng hái cũng đúng.” Bà cụ Nguyễn tán thành với ông cụ Nguyễn.
Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn không còn lo lắng và căng thẳng như lúc trước, tuy rằng bọn họ đang nhìn phát sóng trực tiếp nhưng xem anh giống như tivi, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn hoàn toàn thả lỏng tâm trạng.
Dưới tòa nhà Nguyễn thị, Nguyễn Hạo thần đứng ở giữa phóng viên, khuôn mặt hoàn mỹ không chê vào đâu được vẫn vô cùng lạnh nhạt, không nhìn ra được bất cứ biểu cảm nào, con ngươi anh hơi thay đổi, nhìn vào ống kính của các phóng viên, khóe môi hơi mở, thong thả nhưng nói rất rõ ràng từng chữ: “Hôm nay tôi có một việc muốn công bố.”bg-ssp-{height:px}
Nguyễn Hạo thần hơi dừng một chút, tất cả phóng viên đang nhìn anh, chờ anh công bố, cho nên không có ai đặt câu hỏi nữa, dù sao cũng chỉ lãng phí thời gian, hơn nữa vừa rồi thư ký Lưu cũng nói, không cần chen lấn, cậu ba Nguyễn muốn nói thì sẽ nói, anh không muốn nói thì phóng viên có hỏi cũng vô dụng.
Cho nên bầu không khí vô cùng yên tĩnh.
Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn ngồi trong phòng khách xem phát sóng trực tiếp cũng rất yên tĩnh không nói gì, tuy rằng bọn họ đã nghĩ thông suốt, cảm thấy Nguyễn Hạo thần không làm ra chuyện gì lớn cho nên cũng không lo lắng.
Nhưng đến lúc này bọn họ vẫn muốn biết Nguyễn Hạo thần muốn nói gì.
Đương nhiên không chỉ ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn xem phát sóng trực tiếp, người nhà họ Đường cũng đang xem.
Đương nhiên người nhà họ Đường và ông cụ Nguyễn cùng bà cụ Nguyễn có tâm trạng không giống nhau, bọn họ lo lắng cho Nguyễn Hạo thần, sợ Nguyễn Hạo thần làm chuyện gì đó gây phiền phức.
Trình Nhu Nhu và Bùi Doanh cũng đang xemn phát sóng trực tiếp, tâm trạng của Trình Nhu Nhu thấp thỏm không yên, lúc trước ông cụ Nguyễn tổ chức họp báo công bố chuyện kết hôn, cô ta còn đang vui vẻ, không nghĩ tới Nguyễn Hạo thần cũng muốn tổ chức họp báo.