Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

chương 2618-2619

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Cô công chúa của Quỷ Vực Chi Thành ấy lại hoàn toàn không chịu nói lý, đầu tiên là Nguyễn Hạo thần trực tiếp ném cô công chúa đó ra khỏi cửa, tương đương với việc hủy hôn.

Nếu như bọn họ thật sự đã bắt Đường Minh Hạo, vậy thì bọn họ sẽ đối phó với Đường Minh Hạo như thế nào đây?

Tô Khiết thật sự không dám nghĩ tới…

Tô Khiết mới vừa nhìn những thông tin liên quan đến Quỷ Vực Chi Thành mà Mộ Dung Tri vừa mới gửi cho cô, bây giờ đối với Quỷ Vực Chi Thành cô thật sự có tâm lý sợ hãi, chủ yếu là do Quỷ Vực Chi Thành thật sự quá mạnh.

Có thể bởi vì từ nhỏ đã ở bên cạnh mẹ, cho nên cô luôn để bản thân mình trở nên kiên cường, từ nhỏ cô đã nói với mình cho dù có gặp chuyện xấu thì cũng không cần phải sợ, phải để cho mình trở nên mạnh mẽ hơn, vậy thì có thể giải quyết bất cứ chuyện gì.

Qua nhiều năm như vậy, cô cũng đã làm như vậy, cô không ngừng để cho bản thân mình trở nên mạnh mẽ hơn, mặc kệ gặp chuyện gì cô cũng sẽ không sợ hãi.

Nhưng mà lần này không giống như vậy, lần này cô thật sự sợ hãi, thứ nhất là bởi vì Quỷ Vực Chi Thành thật sự quá mạnh, thứ hai là bởi vì cô thật sự lo lắng cho Minh Hạo.

“Mẹ ơi mẹ, anh trai không có việc gì đâu.” Đường Vũ Kỳ vẫn luôn trốn ở trong ngực của Nguyễn Hạo thần, nhìn thấy bộ dạng hiện tại của Tô Khiết thì lặng lẽ chui ra từ trong ngực của Nguyễn Hạo thần, sau đó nắm chặt lấy tay của Tô Khiết.

Mặc dù là dáng vẻ hiện tại của mẹ trông có hơi đáng sợ, nhưng mà cô bé không sợ, cô bé biết là mẹ bởi vì quá lo lắng cho anh trai.

“Ừ, anh trai không có chuyện gì hết.” Tô Khiết ngồi xổm xuống ôm Đường Vũ Kỳ vào trong ngực, lời này là nói với Đường Vũ Kỳ, cũng là đang an ủi chính mình.

Minh Hạo không có việc gì, Minh Hạo nhất định sẽ không có việc gì.

“Không có việc gì, yên tâm đi, có anh ở đây rồi, không có việc gì hết.” Nguyễn Hạo thần ôm Tô Khiết vào trong ngực, giờ phút này giọng nói của anh cũng có hơi khàn khàn, lại có thêm mấy phần kiên quyết. Có anh ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ xảy ra chuyện.

“Để anh đi hỏi xem Minh Hạo đi ra ngoài với ai, chắc chắn là thằng bé sẽ không đi một mình ra ngoài đâu, chắc chắn là để tài xế đưa thằng bé ra ngoài, hỏi xem tài xế nào đã lái xe đi với Minh Hạo…” Nguyễn Hạo thần biết lúc này không thể chỉ an ủi, hiện tại cần phải đi giải quyết vấn đề, trước hết phải đi tìm Đường Minh Hạo mới được.

Điện thoại của Đường Minh Hạo không được kết nối, vậy thì tài xế đi cùng với Đường Minh Hạo ra ngoài đâu rồi.

“Đúng rồi, để em đi hỏi.” Hai mắt Tô Khiết sáng lên, nhanh chóng đứng dậy, lúc nãy có thể là do cô quá luống cuống, hoàn toàn không chú ý đến, kể từ khi cô trở lại nhà họ Tô cô chưa bao giờ luống cuống, hiện thực cũng không cho phép cô bối rối, bởi vì sau khi mẹ qua đời, tất cả cũng chỉ có thể dựa vào chính mình.

Nhưng mà lúc nãy trong lúc nhất thời cô lại hoảng hốt không có suy nghĩ gì hết, có lẽ là bởi vì có Nguyễn Hạo thần ở bên cạnh cho nên cô mới cho phép chính mình lộ ra một mặt yếu đuối như thế.

Sau khi Tô Khiết đứng dậy, cô liền nhanh chóng đi xuống lầu, trong lúc nhất thời bởi vì quá gấp gáp cho nên cũng không chào hỏi với ông cụ Đường và bà cụ Đường trong phòng khách, liền vội vã chạy ra bên ngoài.

“Tô Khiết vội vàng như vậy là muốn làm cái gì thế?” Bà cụ Đường hoàn toàn bất ngờ, từ trước đến nay Tô Khiết đều tỉnh táo trầm ổn, đây là lần đầu tiên bà nhìn thấy Tô Khiết như thế này, rốt cuộc là có chuyện gì cơ chứ.

“Không biết có phải là đã xảy ra chuyện gì rồi không?” Lúc này ông cụ Đường cũng không biết là chuyện gì, cũng có hơi ngơ ngác, đồng thời cũng bị Tô Khiết như thế này làm cho kinh ngạc.

bg-ssp-{height:px}

CHƯƠNG

Sau đó Nguyễn Hạo thần ôm Đường Vũ Kỳ đi xuống lầu.

“Có chuyện gì vậy? Tô Khiết sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?” Trong lòng của bà cụ Đường nghi hoặc, đương nhiên là bà nhìn thấy dáng vẻ lúc nãy của Tô Khiết thì cũng rất lo lắng, hiện tại đang trong thời điểm nhạy cảm.

Vốn dĩ là Quỷ Vực Chi Thành đã đối phó với bọn họ, hiện tại Nguyễn Hạo thần lại trực tiếp đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, nói không chừng bất cứ lúc nào Quỷ Vực Chi Thành cũng có thể đối phó với bọn họ, cho nên lúc này bà cụ Đường thần hồn nát thần tính.

“Anh trai ra ngoài, không thấy anh trai đâu nữa.” Giờ phút này lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Vũ Kỳ cũng không còn nụ cười như bình thường, lúc nãy phản ứng của mẹ đã để cô bé ý thức được có lẽ chuyện này rất nghiêm trọng, có thể anh trai đã gặp nguy hiểm.

“Không thấy Minh Hạo đâu hả? Không phải là Minh Hạo đang chơi mô hình trong thư phòng à? Tại sao lại không nhìn thấy?” Bà cụ Đường hoàn toàn ngơ ngác, trong lúc nhất thời không thể nào tiếp nhận được tin tức này: “Vào thư phòng tìm chưa? Rốt cuộc đã đi tìm chưa?”

“Bà cố ạ, anh trai không có trong thư phòng, lúc nãy anh ra đi ra ngoài, là do cháu đã nói dối với mọi người, cháu thật sự xin lỗi, cháu đã sai rồi.” Đường Vũ Kỳ vốn dĩ muốn giúp anh trai ra ngoài để giúp đỡ cho ba, nhưng mà bây giờ lại biến thành như hiện tại, Đường Vũ Kỳ đã ý thức được mình đã phạm sai lầm.

“Sao lúc này Minh Hạo lại ra ngoài, thằng bé ra ngoài làm cái gì? Tại sao lại không nói cho mọi người, tại sao lại phải lừa gạt mọi người, không phải là xảy ra chuyện gì rồi đó chứ?” Lúc này bà cụ Đường đầy bụng nghi hoặc không hiểu, đương nhiên càng nhiều hơn chính là lo lắng, bây giờ Minh Hạo đi ra ngoài, ai cũng không biết được sẽ xảy ra chuyện gì.

“Anh trai nói là muốn đi giúp ba, anh trai sợ mọi người không đồng ý để anh ấy đi ra ngoài cho nên mới kêu cháu giấu diếm mọi người.” Bây giờ đương nhiên Đường Vũ Kỳ cũng không còn dám che giấu cái gì nữa.

“Cái đứa bé này…” bà cụ Đường hoàn toàn hoảng sợ, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì cho phải.

Dù sao thì chỉ là một đứa nhỏ năm tuổi, vào thời điểm này mà còn muốn đi cứu ba của mình, đứa nhỏ này thật sự hiểu chuyện làm cho người khác phải đau lòng.

Ai nói là Đường Minh Hạo không muốn nhận Nguyễn Hạo thần? Ai nói là Đường Minh Hạo ghét bỏ Nguyễn Hạo thần? Ai nói là Đường Minh Hạo không có tình cảm với Nguyễn Hạo thần?

Nếu như thật sự không có tình cảm thì Đường Minh Hạo cũng sẽ không mạo hiểm đi cứu ba vào thời điểm này.

“Đừng nói những chuyện khác nữa, trước tiên cứ tìm thằng bé trở về đi.” Bà cụ Đường sốt ruột trong lòng, đứng dậy từ trên ghế sofa, đi ra ngoài, hiển nhiên là muốn đích thân đi tìm Đường Minh Hạo.

“Vâng ạ.” Nguyễn Hạo thần không nói thêm gì nữa, chỉ là nhẹ gật đầu, lúc này anh cũng không muốn để cho hai người già phải lo lắng.

“Nhưng mà điện thoại của anh trai lại không gọi được, tìm không được anh trai.” Đường Vũ Kỳ bị vẻ mặt nặng nề của mọi người ảnh hưởng, lại càng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, nhớ lúc nãy gọi điện thoại cho anh không được, dáng vẻ bối rối của mẹ, Đường Vũ Kỳ trực tiếp khóc lên.

Dù sao thì cô bé cũng chỉ là một đứa nhỏ mới năm tuổi, bây giờ người anh trai thân thiết nhất của mình có thể sẽ gặp nguy hiểm, còn là bởi vì cô bé nói dối lừa gạt mọi người cho nên mới làm cho anh trai gặp nguy hiểm, lúc này Đường Vũ Kỳ thật sự vô cùng khổ sở.

“Không gọi được điện thoại? Tìm không thấy…” bà cụ Đường hoàn toàn giật mình, lúc nãy hiển nhiên bà vẫn còn chưa ý thức được chuyện nghiêm trọng như thế. Đường Minh Hạo rất thông minh, rất hiểu chuyện, mặc dù chỉ mới có năm tuổi nhưng mà làm việc rất chu đáo, hiện tại một mình Đường Minh Hạo lại ra ngoài, theo lý thuyết không nên để điện thoại di động của mình ở trạng thái tắt máy.

Loại tình huống này, điện thoại gọi không được, không liên lạc được người, vậy thì chuyện thật sự rất nghiêm trọng, dù sao thì hiện tại đang trong thời gian nhạy cảm, đúng là cái gì cũng có thể xảy ra.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio