Chương
Anh ta hiểu Khiết Khiết, vì có sự tồn tại của bản hợp đồng này, cũng vì có sự tồn tại của hai đứa trẻ, Khiết Khiết sẽ không thể nảy sinh bất cứ tình cảm nào không nên có với Nguyễn Hạo Thần, vì vậy, anh ta tin, một năm sau, Khiết Khiết sẽ trở về, đến lúc đó cô vẫn là Khiết Khiết của anh ta.
Chỉ là, sao Nguyễn Hạo Thần có thể dùng điện thoại của Khiết Khiết? Hơn nữa còn gọi điện cho Minh Hạo?
Trước nay độ cảnh giác của Khiết Khiết rất cao, Nguyễn Hạo Thần không thể nào biết được mật khẩu điện thoại của cô, vì vậy, rốt cuộc Nguyễn Hạo Thần gọi điện như thế nào chứ?
Nguyễn Hạo Thần sao có thể biết được sự tôn tại của Đường Minh Hạo?
Nếu Nguyễn Hạo Thần biết được sự tôn tại của Minh Hạo…
Lập tức, sắc mặt Đường Bách Khiêm càng thêm u ám.
Mà lúc này, Nguyễn Hạo Thần cũng đang cực kỳ mất bình tĩnh, anh nhìn chằm chằm vào gương mặt đang say ngủ của Tô Khiết, đột nhiên lật người lên đè cô xuống, sau đó hôn cô một cách mạnh mẽ.
Lần này, nụ hôn của anh không còn dịu dàng giống như ban nãy nữa, nụ hôn lúc này mạnh mẽ mà điên cuồng, thậm chí còn mang theo ý căm hận, đúng vậy, lúc này anh đang hôn cô để xả hận.
Anh còn trừng phạt bằng cách cắn lên môi cô.
Cuộc điện thoại ban nãy đã khiến anh phát điên lên.
Cục cưng? Đường Minh Hạo? Đường Bách Khiêm? Là cùng một người sao?
Anh biết, người có thân phận như Đường Bách Khiêm có thể sẽ có vài cái tên! Mà người ngoài cũng rất khó để biết được cái nào là tên thật của anh ta!
Cứ nghĩ tới đêm qua ở bên cạnh anh mà cô luôn miệng nhắc đến người đàn ông khác là anh lại muốn giết người.
Giết chết tên đàn ông đó!
Tô Khiết bị anh hôn khiến cô tỉnh dậy, hoặc cũng có thể do đau mà cô tỉnh lại, cô mở mắt nhìn anh, khẽ nhíu mày lại, người này điên rồi sao? Cắn cô làm gì chứ?
Nguyễn Hạo Thần thấy cô mở mắt, biết là cô đã tỉnh, anh vốn cố ý hôn để cô tỉnh dậy đấy.
“Đường Minh Hạo là ai?” Giây phút thấy cô mở mắt ra, anh đột nhiên hỏi, lúc này anh không muốn cho cô có quá nhiều thời gian để suy nghĩ.
Tuy ban nãy anh đã đích thân gọi điện qua đó để chứng thực, nhưng anh muốn nghe được đáp án do chính cô nói ra.
Dù sao Đường Minh Hạo và Đường Bách Khiêm là hai cái tên riêng biệt, vì vậy anh vẫn còn chút nghi ngờ, vì vậy, anh muốn nghe xem cô trả lời thế nào?
Nghe thấy anh hỏi, Tô Khiết lập tức tỉnh táo hẳn, ánh mắt cô hơi lóe lên, do nhất thời kinh ngạc nên cô không thể che dấu được cảm xúc của mình.
Sao anh lại biết được Minh Hạo?
Dưới tình huống bình thường chắc anh không thể biết được, nếu như anh điều tra được chuyện của cô, biết được cả chuyện của Minh Hạo, những chuyện khác chắc anh đều có thể biết được, không cần thiết phải hỏi cô.
Vậy thì, Tô Khiết chỉ có thể nghĩ đến một khả năng, chắc chắn đêm qua cô say rượu đã nói gì đó?
Vậy thì rốt cuộc cô đã nói bao nhiêu rồi? Anh đã biết được bao nhiêu rồi?
Bởi vì Tô Khiết không nắm chắc mình đã nói những gì, nên nhất thời cô không biết trả lời thế nào.