Chương 1142 “Lão thái bà Đường gia, tôi may lắm mới nhặt được đứa cháu trai vừa đẹp vừa biết kiếm tiền lại hiếu thuận, nó nghe nói tôi muốn ở lại ăn cơm nên đặc biệt chuẩn bị bàn này cho tôi.” “Đường Nguyên Minh nhà bà cũng không tệ, không biết thì học thôi, lần sau bảo nó nấu cho bà một bàn như vậy, cũng không biết có thể ăn hay không, ha ha…” Lăng lão thái thái hết sức đắc ý. Đường Lão Thái Thái tức nghiến răng: Hừ, có gì đáng tự hào, nói màu mè loè loẹt, còn không phải đã ly hôn sao. Đường Lão Thái Thái ngẫm nghĩ rồi nói: “Đời tôi không có phúc khí này, cũng may đại bảo bối nhà tôi kiên định, nhân phẩm tốt mà đáng tin, lại còn chung thuỷ, nếu con gái nhà ai gả cho nó thì có phúc hưởng rồi.” “Ai da, lão thái bà Lăng gia, tôi quên nói với bà là hôm nay Hoàn Hoàn giành giải quán quân, đêm nay người của Thịnh gia chúc mừng ở nhà cho con bé, đại bảo bối nhà tôi sớm đã được Thịnh Giai Âm mời qua làm khách rồi.” Cái gì? Lăng lão thái thái vốn còn rất đắc ý lập tức đen mặt, hung tợn trừng Lăng Tiêu một cái rồi bật hết hỏa lực: “Đó là do hai nhà các người quan hệ tốt, người ta chỉ khách sáo thôi.” Đừng tưởng rằng ăn một bữa cơm là thành con rể Thịnh gia, có bà ở đây thì cửa với cửa sổ đều không có. Lăng lão thái thái lập tức tìm ra Weibo của Thịnh Hoàn Hoàn rồi gửi ảnh chụp qua, cũng đặc biệt nói rõ: “Đều là Tiêu Nhi tự làm đó!” Đường Lão Thái Thái không cam lòng yếu thế: “Thịnh Giai Âm chỉ mời có một mình đại bảo bối nhà tôi, khách sáo là kiểu đó được sao? Thịnh Giai Âm luôn rất thích Minh Nhi nhà tôi, nếu năm đó Minh Nhi không nhập ngũ thì nó và Hoàn Hoàn đã sớm kết hôn rồi.” Đâu đến phiên thằng cháu mặt liệt Lăng Tiêu nhà bà chứ. Lăng lão thái thái lập tức nổi giận: “Bà cũng biết là nếu, đó là chưa chắc, tôi cho bà biết, đại bảo bối nhà bà không có duyên với Hoàn Hoàn, bảo nó đừng nhắm vào Hoàn Hoàn nữa, cẩn thận Tiêu Nhi nhà tôi đánh nó.” Đường Lão Thái Thái tức điên: “Bà bảo nó đến xem, minh nhi nhà tôi xuất thân từ quân đội, luyện mười năm rồi, tôi xem là ai đánh ai…” Đám người: “…” Hai bà già dở hơi trong nhóm chat này càng sống càng ấu trĩ. Nhưng Đường Lão Thái Thái và Lăng lão thái thái luôn thích cãi nhau, các lão thái thái khác đều đã quen rồi, ngẫu nhiên còn thích châm ngòi thổi gió một cái. Lăng lão thái thái và Đường Lão Thái Thái cãi nhau, cuối cùng vui vẻ nhất là các lão thái thái trong nhóm, họ luôn thích xem hai bà già dở hơi này cãi nhau. Mỗi lần cãi xong mà trong nhóm gọi lên một tiếng thì họ lại ngoan ngoãn đi với nhau, thật là một đôi oan gia vui nhộn mà. Hai bà dở hơi cãi nhau, không ai cãi thắng được ai. Lăng lão thái thái thở phì phì ném điện thoại sang một bên rồi hung tợn trừng Lăng Tiêu: “Đều tại cháu không biết cố gắng.” Làm mất đứa cháu dâu tốt của bà. Lăng Tiêu không hiểu nổi, lập tức chau mày kiếm lại: Lão thái thái đang bị ảnh hậu nhập à? Bạch quản gia cũng không hiểu ra sao, vừa rồi không phải lão thái thái còn rất kiêu ngạo sao, đây là bị ai đả kích? Chẳng lẽ trong Hải Thành này còn có ai ưu tú hơn thiếu gia nhà ông sao?