Chương 1229 Hắn nhớ tới rất nhiều chuyện khi còn bé, có một thời gian rất dài An Lan luôn làm lơ không đoái hoài đến hắn, về sau Lăng Hoa Thanh vào tù thì hắn trở thành cô nhi. Khi đó gia đình bác cả Lăng Hoa Thái rất căm ghét hắn, ông nội vì chuyện của An Lan mà ghẻ lạnh hắn, chỉ có bà nội yêu quý và chú út Lăng Hoa Thịnh ngẫu nhiên cũng chiếu cố hắn một chút. Chỉ có hắn biết khi đó mình cô độc bất lực như thế nào, tính tình cũng càng ngày càng lạnh lùng. Nhưng giờ phút này, Lăng Tiêu cũng mất đi ba mẹ lại không thấy mình cô độc, bởi vì hắn có Thịnh Hoàn Hoàn, lúc này cô đang nằm trong ngực hắn, lấp đầy trái tim hắn. Thẳng đến trời hơi sáng, Lăng Tiêu mới mệt mỏi thiếp đi. Nghe tiếng hít thở đều đều vang lên bên tai, Thịnh Hoàn Hoàn vốn nên ngủ say lại mở mắt ra, cô trầm mặc nhìn chằm chằm gương mặt say ngủ của Lăng Tiêu mấy phút như muốn ghi khắc hình dáng của hắn vào trong lòng. Thịnh Hoàn Hoàn một mình rời khỏi biệt thự. Cô không biết từ thời khắc cánh cửa đóng lại, Lăng Tiêu đã thức dậy, nhưng hắn không đuổi theo mà xuống giường đi đến bên cửa sổ, nhìn theo bóng lưng cô càng chạy càng xa. Hắn biết dù hiện tại Lăng Hoa Thanh đã chết rồi, nhưng vướn mắc trong lòng bọn họ vẫn chưa được tháo bỏ… Sau khi trở lại Thịnh gia, vợ chồng Thịnh Tư Nguyên đã đợi cô dưới lầu. “Ông ngoại, bà ngoại.” Thịnh Hoàn Hoàn như một đứa trẻ làm sai mà đứng ở đó, cô đã chuẩn bị sẵn sàng bị mắng. Nhưng ông ngoại Thịnh Tư Nguyên không mắng mà chỉ nhìn gương mặt tiều tụy của cô mà nói: “Cháu xem mắt gấu mèo của mình đi, nhất định lại cả đêm không ngủ, bộ nghĩ thân thể của mình làm bằng sắt sao?” Chúc Văn Bội đi đến trước mặt cô: “Hoàn Hoàn, ông ngoại lo lắng cho cháu cả đêm, trở về là được rồi, tranh thủ ăn một chút gì rồi đi nghỉ ngơi đi, nhìn sắc mặt cháu trắng bệch kìa.” Cánh mũi Thịnh Hoàn Hoàn cay xè, hai cụ yêu thương cô nên mới không đành lòng nhiều lời, nhưng cô biết trong lòng bọn họ để ý, chỉ là không nói ra thôi. Cô ngoan ngoãn gật đầu rồi đi ăn chút gì, còn uống bát thuốc Đông y mà Thịnh Tư Nguyên đã thức dậy từ sáng sớm để nấu rồi mới lên lầu. Thịnh Sam Sam và Lăng Thiên Vũ còn đang ngủ, Thịnh Hoàn Hoàn thực sự quá mỏi mệt nên vừa nằm xuống đã ngủ thiếp đi. Giấc ngủ này kéo dài cả một ngày. Chuyện của Lăng Hoa Thanh và An Lan không được đưa tin lên mạng, nhưng người của xã hội thượng lưu đều biết, chỉ là trên mạng bị cấm đưa tin mà thôi. Ngày An Lan và Lăng Hoa Thanh được an táng cũng không có nhiều người đến. Lăng Tiêu chỉ muốn để họ yên lặng ra đi! Nhà cũ Lăng gia. Không khí trong nhà hết sức trầm lặng, cho dù bên cạnh bàn ăn ngồi đầy người nhưng vẫn áp lực đến mức đáng sợ. Lăng lão gia tử ngồi ở phía trước, Lăng lão thái thái ngồi bên cạnh ông ta, bên cạnh bọn họ lần lượt là Lăng Hàn và Lăng Tiêu. Lăng Tiêu ngồi ở phía gia đình chú út Lăng Hoa Thịnh, bên cạnh Lăng Hàn là vợ chồng Lăng Hoa Thái, Lăng Hoa Thái mới ra tù không bao lâu, trong khoảng thời gian này luôn ở nhà cũ với Lăng lão gia tử. Nói là ở bên Lăng lão gia tử, kỳ thật là luôn tẩy não ông ta, cho nên mới có bữa cơm đêm nay. Trước khi ăn cơm, Lăng lão gia tử nói: “Hôm nay gọi mọi người đến ăn bữa cơm này chủ yếu là nói về chuyện sắp xếp nhân sự ở công ty, tôi định để Hàn Nhi đến Lăng Thị làm giám đốc, để Lăng Phi…”