Anh ta đâu biết trong lòng Lăng Tiêu thì đây là chuyện giữa hắn và Thịnh Hoàn Hoàn, người khác không xứng hỏi đến. Còn Thịnh Hoàn Hoàn, cô đương nhiên nhớ kỹ hứa hẹn lúc trước. Hắn từng nói một là không tham gia, hai là phải lấy được giải quán quân. Cô không dám hứa chắc cái gì, nhưng cô sẽ dùng hết sức để không nuốt lời. "Tranh tài sắp bắt đầu, mời các tay đua vào chỗ." Dưới ánh mắt của mọi người, Thịnh Hoàn Hoàn đội nón bảo hiểm lên rồi kiên định lên xe. So với sự kiên định của Thịnh Hoàn Hoàn, Cao Kiếm tràn ngập bất an, anh ta biết Quân Lê và Thịnh Hoàn Hoàn đều là đối thủ rất mạnh, anh ta muốn bước vào cuộc chung kết cũng không dễ. Nhưng anh ta không muốn bị loại như vậy. Ở độ tuổi này, cuộc thi quốc tế lần này là trận tranh tài cuối cùng của anh ta, nếu không tạo nên được gợn sóng gì thì sao xứng với những gì anh ta đã trả giá bao năm qua? Còn Quân Lê, áp lực của anh ta cũng rất lớn. Trước khi Kim Thần đến đội xe Quân Hạm thì anh ta là người đứng đầu, sau khi Kim Thần đến Quân Hạm thì quyền lên tiếng của anh ta cũng giảm đi rất nhiều. Nếu lần này thua Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm thì anh ta còn mặt mũi nào ở lại Quân Hạm, người khác sẽ nhìn anh ta như thế nào? Sáu tay đua mang tâm tư khác nhau, nhưng lại có cùng một niềm tin mà bước lên sân đấu, một trận tranh đấu kịch liệt sắp bắt đầu. "Đùng!" Tiếng súng chói tai vang lên, cờ xí cùng rơi xuống. Sáu chiếc xe đua gần như cùng xông ra ngoài, tranh nhau chen lấn gia tốc, tiếng động cơ lập tức đốt cháy cả đấu trường. "Quân Lê Quân Lê, quân này vô địch..." "Cao Kiếm ra ngựa, không chệch một tên..." "Thịnh Hoàn Hoàn cố lên, Thịnh Hoàn Hoàn..." Fan các nhà không ngừng hò hét cổ vũ cho tay đua nhà mình, nhưng những âm thanh này bị tiếng động cơ bao trùm nên tay đua ngồi trong xe không nghe thấy gì cả. Đám tay đua một lòng nghĩ đến vạch đích, trừ phía trước ra thì họ không còn nhìn thấy, nghe thấy cái gì cả. Rất nhanh, thứ tự trước sau bắt đầu rõ ràng. Lần này khả năng phản ứng của Thịnh Hoàn Hoàn làm người ta kinh hãi, cô và Cao Kiếm đều xông lên dẫn đầu: "Tôi không nhìn lầm đó chứ, Thịnh Hoàn Hoàn lại xông lên trước kìa?" "Cao Kiếm chinh chiến đấu trường nhiều năm như vậy là dựa vào năng lực phản ứng hơn người, cho nên anh ta muốn áp chế ai thì người đó nhất định sẽ trốn không thoát, không ngờ hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng nhanh như vậy." "xem ra trước đó Thịnh Hoàn Hoàn ẩn giấu thực lực." "Hai xe ngang nhau, lấy biểu hiện trên đường đua trước đó của Thịnh Hoàn Hoàn thì lần này Cao Kiếm không cách nào áp chế cô ta." "Xem ra Quân Lê xui xẻo rồi! ! !" Quân Lê rơi lại đằng sau chau mày, Thịnh Hoàn Hoàn và Cao Kiếm cùng chạy đằng trước anh ta: Không phải Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng chậm sao, sao lần này... Xem ra mọi người đã đánh giá thấp Thịnh Hoàn Hoàn. Quân Lê lập tức tập trung lại rồi giẫm mạnh chân ga, anh ta không thể luôn bị hai người này áp chế, anh ta phải xông lên vượt qua họ. Rất nhanh cơ hội của Quân Lê đã đến, đoạn đường chướng ngại cứ hết cua quẹo này đến cua quẹo khác, cả quá trình anh ta đều nắm bắt đúng chỗ, không có sai lầm nào. Anh ta thành công vượt qua Cao Kiếm. Nhưng có người biểu hiện càng toả sáng hơn anh ta. Thao tác của Thịnh Hoàn Hoàn được coi là hoàn mỹ, những cái hất đuôi xinh đẹp lại dễ dàng, thao tác đảo bánh nhẹ như nước chảy không có chút gián đoạn nào, khiến các fan như đang xem một màn trình diễn.
Cho dù là tiếng thắng xe cũng như một bài nhạc dễ nghe.