Chương 1642: Nụ cười rạng rỡ đắc ý trên mặt Trương Hiểu Lộ lập tức biến mất. Viên Nguyệt Hàn cũng bị dọa sợ, cô ta chưa bao giờ nghĩ đến, lần này đầu óc Đường Viên Viên lại xoay chuyển nhanh như vậy. Thật ra hai người đều đánh giá thấp Đường Viên Viên. Trước kia Đường Viên Viên chỉ ngây thơ thôi, chứ không phải kẻ ngốc, cô không quan tâm đến chuyện gì nhưng không phải là cô không hiểu. Lúc sự xấu xa ghê tởm bày ra trước mặt, tất cả đều trở nên chân thật, cô cũng sẽ không ngồi yên chờ chết nữa. “Cho nên, nếu như các cậu muốn làm như vậy, thì cứ thoải mái làm đi, cho dù là Phi Phi hay là mẹ cô ấy, các cô đều không động đến được.” Đột nhiên Đường Viên Viên nhận ra được điều gì đó: “Đúng rồi, khoảng thời gian trước Phi Phi bị thương, không phải cũng là kiệt tác của hai người chứ? Đột nhiên Đường Viên Viên lại nhắc tới Mạnh Khả Phi, nếu như là lúc trước, thật ra rất có thể hai người sẽ phủ nhận. Nhưng hôm nay chân tướng sự thật đã bày ra trước mắt, hai bên đã trở mặt với nhau, vậy thì cũng không cần phải tiếp tục giấu giếm nữa. Cho nên Trương Hiểu Lộ sảng khoái thừa nhận. “Là kiệt tác của chúng tôi thì sao? Cô ta cũng đã nhịn rồi, chẳng lẽ bây giờ cậu còn định truy cứu?” Vốn dĩ đây chỉ là suy đoán trong lòng Đường Viên Viên, cô không ngờ lại đúng là do bọn họ làm. Ban đầu cô chỉ chán ghét hai người này, nhưng hiện tại Đường Viên Viên thật sự đã nổi giận. “Ai bảo cô ta vẫn luôn dựa vào cậu chứ? Cô ta cũng không thử nhìn lại mình xem, bản thân có xứng làm bạn với cậu không, lại còn mơ tưởng nói xấu về chúng tôi trước mặt cậu, cho nên phải cho cô ta một bài học để cô ta hiểu, có điều con nhóc đó cũng rất ngoan, bị đánh một trận đã dễ bảo hơn rồi” “Các cậu quá đáng lắm!” Đường Viên Viên nắm chặt tay thành nắm đấm, chân bước về phía trước muốn vung tay tát Trương Hiểu Lộ, đây là lần đầu tiên cô ra tay đánh người. Có lẽ Trương Hiểu Lộ cũng không ngờ đến, Đường Viên Viên vẫn luôn dịu dàng lại đột nhiên ra tay, cho nên đã bị cô đánh cho một cái tát. Trong ký túc xá hoàn toàn yên tĩnh. Viên Nguyệt Hàn cũng chưa bao giờ nghĩ tới, Đường Viên Viên sẽ ra tay đánh người, Trương Hiểu Lộ là người tính tình chanh chua, cũng rất hiếu thắng, từ trước đến nay chưa bao giờ biết nhận thua, khả năng sau cái tát này sẽ phải ồn ào đến hết cả đêm. Chỉ là cô ta không ngờ, vậy mà Trương Hiểu Lộ không tức giận ngược lại còn nở nụ cười. Cô ta bước đến trực tiếp đẩy ngã Đường Viên Viên xuống giường, giọng nói tàn nhãn: “Cậu phát điên cái gì thế hả? Tôi nói cho cậu biết chuyện này, không phải cậu cũng có thể nhìn rõ tấm lòng của cô ta sao? Còn coi nhau là chị em tốt, làm gì có chị em tốt nào vừa bị người khác uy hiếp đã lập tức xa cách, thậm chí còn không nói gì với cậu, vậy cũng là chị em tốt sao?” Đường Viên Viên: “Chẳng lẽ trong khoảng thời gian này cậu không phát hiện ra, cô ta vẫn luôn lảng tránh, muốn cách xa cậu sao? Đây là chị em tốt mà cậu nói đó hả? Cậu muốn giúp cô ta, còn cô ta thì sao? Cô ta có giúp cậu không?” “Đương nhiên” Đường Viên Viên kiên định nói: ‘Là do cậu uy hiếp Phi Phi trước, cô ấy bị thương cũng không nói với tôi là do các cậu làm, một mình chịu đựng tất cả những chuyện này, không gây phiền phức cho tôi.” Cô vẫn nhớ dáng vẻ lúc Mạnh Khả Phi bị thương đến mức hôn mê, lúc đi đến bệnh viện, khi bác sĩ nói tình trạng của cô ấy. sắc mặt rất khó coi. hóa ra tất cả đều là kiệt tác của Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn này. Còn Mạnh Khả Phi lại không nói một câu nào, gần đây cũng luôn trốn tránh cô. Nhưng vậy thì đã sao, cô có thể thông cảm cho cô ấy. “Cậu thật sự thấy cô ta tốt đẹp như vậy sao, vậy nếu tôi nói, chính cô ta là người đã nói cho chúng tôi biết, và Uất Trì Diệc Thù không phải là anh em ruột, hơn nữa cậu còn thích anh trai mình, cậu vẫn giữ vững cái nhìn của mình về cô ta sao?” Nghe thấy thế, Đường Viên Viên vô cùng kinh ngạc. “Có phải rất kinh ngạc hay không? Cậu vẫn luôn cho rằng cô ta là chị em tốt của cậu, nhưng mà cô ta lại nói hết bí mật của cậu cho chúng tôi bi Đường Viên Viên nhớ rõ, khi cô nói chuyện này với Mạnh Khả Phi, cô rất xấu hổ, còn bảo cô ấy đừng nói cho người khác biết, đây là bí mật giữa các cô. Lúc ấy Mạnh Khả Phi đã hứa với cô. Không ngờ… Không đúng, Phi Phi không phải người như vậy. “Có phải do hai người lại dùng thủ đoạn gì đó, ép cô ấy không còn cách nào khác nên mới nói ra có phải không?” “Tất nhiên là như vậy, khi con người ta rơi vào bước đường cùng, đừng nói một vài chuyện, cho dù bắt cô ấy làm những việc mà bản thân chưa từng làm, khả năng cô ấy cũng sẽ làm” Đường Viên Viên không nói gì nữa. “Bản tính thế nào thì chính là như vậy, một cái tát hôm nay. tôi sẽ nhớ kỹ, nếu như cậu nghĩ thông suốt, có lẽ sau này chúng ta vẫn có thể tiếp tục làm bạn cùng phòng, mọi người thẳng thắn với nhau một chút. Nếu như nghĩ không thôi, vậy thì cậu cút về chỗ người chị em dối trá kia của cậu đi” Đường Viên Viên không thèm đáp trả đối phương. Cô nhìn về phía cửa ký túc xác, Mạnh Khả Phi nói cô ấy quay lại thư viện lấy đồ, sao đến giờ vẫn chưa về nhỉ? Chẳng lẽ đã gặp phải chuyện gì sao?