(): lợi dụng việc công để trả thù cá nhân
Mộ Hi đi theo Nam Cung Diệu vào phòng làm việc, Nam Cung Diệu lấy ra một xấp tài liệu ném lên bàn làm việc.
"Hôm nay sửa sang lại toàn bộ những tài liệu này đi, ngày mai tôi cần dùng."
Mộ Hi vừa nhìn, nha! Cả đêm cũng làm không xong a, cuồng tự kỷ này muốn quan báo tư thù.
"Như thế nào? Làm không xong, là ai nói mình không phải là bình hoa, vậy thì chứng minh cho tôi xem một chút."
"Được."
Mộ Hi chỉ nói một chữ, ôm lấy tài liệu đi ra ngoài, cô phải nắm chặt thời gian, nếu không thật sự sẽ làm không xong, đây không thể nhiều loại như vậy nha!
Mười giờ tối, cả tầng lầu đen thui, chỉ có đèn bên cạnh bàn làm việc của Mộ Hi vẫn sáng, bóng dáng xinh xắn vùi đầu lảm việc, cô không ăn không uống cũng phải hoàn thành, nếu không cuồng tự kỷ nhất định sẽ tìm cơ hội trừ lương cô, còn có thể mất công việc này, vì em gái cô nhất định phải kiên trì.
Mẹ Mộ Hi biết con gái làm thêm giờ, vì vậy gọi điện thoại tới hỏi thăm khi nào tan ca.
" Mẹ thân ái, mẹ và em gái ngủ trước đi, không cần chờ con, con chỉ sợ phải tăng ca đến khuya!"
"Có muốn mẹ đi đón con không, Hi Hi." Mẹ Mộ đau lòng hỏi.
"Mẹ, mẹ đừng đến, thân thể em không tốt, hôn nữa một mình em ấy rất sợ hãi, muộn rồi, hôm nay con không về, ở công ty tạm một đêm, mẹ yên tâm, con bận nhiều việc, cúp trước, bai."
Mộ Hi ở trong lòng mẹ cô là đứa bé hết sức hiểu chuyện, mẹ cô rất yên tâm, chỉ là khổ thân đứa nhỏ này, còn nhỏ tuổi lại phải gánh chịu đảm nhận trong nhà, mặc dù là có một cửa hàng may đồ, nhưng trả tiền thuê phòng, còn dư lại không có bao nhiêu, trả tiền khám bệnh cho Mộ Đồng tất cả đều là Mộ Hi khổ cực kiếm.
Mộ Hi quả nhiên bận rộn nguyên buổi tối, cuối cùng là thức trắng đêm, mỗi một bản đều sửa sang lại ngay ngắn rõ ràng, đừng xem cô bình thường có chút lơ mơ, còn rất không có văn hóa, thật ra làm việc rất nghiêm túc, cũng rất cẩn thận, ở công ty trước kia, vậy mà là nhân tài đắc lực của cấp trên, hàng năm đều có tiền thưởng cầm.
Có lẽ là đứa nhỏ nghèo khổ sớm lo liệu việc gia đình, Mộ Hi cam tâm đảm nhận gánh nặng trong nhà, chăm sóc mẹ và em gái, cho nên chỉ cần là chuyện công việc cô đều hết sực chịu trách nhiệm, hy vọng có thể đạt được lãnh đạo công nhận, còn có thể lấy được một khoản tiền thưởng không nhỏ.
Mộ Hi chỉnh sửa xong phần cuối công việc, vừa nhìn còn có thời gian, vì vậy nằm sấp đến trên bàn ngủ một hồi, thật sự là quá mệt mỏi, nằm xuống trong chốc lát liền vù vù tiến vào mộng đẹp.
Nam Cung Diệu tới rất sớm, trong tay mang theo một bọc thức ăn, đi đến bên cạnh bàn làm việc của thư ký dừng lại.
Chứng kiến Mộ Hi đang ngủ say, mắt kính đã chạy đến dưới mũi, khóe miệng vẫn còn chảy nước miếng, chứng kiến bộ dạng này , liền có thể tưởng tượng thực lực làm việc của cô cũng tạm được, một người bình thường lôi thôi lếch thếch, có thể làm tốt cái gì! Thả thức ăn trong tay xuống, đi về phòng làm việc.
Vào phòng làm việc, chứng kiến tài liệu bày thật ngay ngắn trên bàn làm việc, hơn nữa còn được phân loại tốt, vừa ngồi xuống mở ra nhìn, trên mặt Nam Cung Diệu lộ ra nụ cười nhàn nhạt, thật đúng là xem thường tên tiểu nhân này, sửa sang lại không tệ, mỗi quá trình đều ghi chép rất rõ ràng, vừa xem hiểu ngay, làm việc hiệu quả khiến Nam Cung Diệu rất hài lòng, không khỏi tăng lên một phần thiện cảm với tên tiểu nhân này.
Có đồng nghiệp đã tới, Mộ Hi nghe được âm thanh, ngẩng đầu lên, híp mắt buồn ngủ, nha nha, đã hơn bảy giờ.
Đeo lại mắt kính chạy đến dưới mũi, lại theo thói quen nắm lấy gọng kính, lau nước miếng, nằm mơ đang ăn ở bữa tiệc lớn, thèm ăn nước miếng đều chảy ra, mới phát hiện có bọc đồ ăn trên mặt bàn, không cần nhìn cũng biết là thức ăn, bởi vì sớm đã ngửi được mùi thơm.
"Công ty lớn đúng là công ty lớn, làm thêm giờ không chỉ có tiền làm thêm giờ, hơn nữa còn quản lý bữa cơm, a a, tất cả đều là thức ăn ngon."