"Anh..." Mộ Hi vẫn không nói gì, liền bị Nam Cung Diệu cắt đứt.
"Câm miệng, cử động nữa tôi lập tức muốn cô." Tiếng Nam Cung Diệu càng trở nên nặng nhọc.
Mộ Hi không nói gì, cũng không dám lộn xộn, người đàn ông này thật mạnh, cũng may chính mình đã học phương pháp phòng lang sói, còn có teakwondo, đúng lúc đã lâu không có luyện một chút, không ngại hoạt động gân cốt, kỳ thật, chỉ với chút kỹ sảo của Mộ Hi, căn bản là không trống được anh.
"Thả tôi ra." Mộ Hi lạnh giọng nói một câu, cô không muốn dây dưa nữa, nhất định phải rời đi, ngộ nhỡ bị anh phát hiện mình chính là Mộ Hi thì xong rồi!
Nam Cung Diệu híp mắt ưng lại, nhìn xuống Mộ Hi.
"Không tha thì thế nào? Với cả vừa rồi cô đã là người phụ nữ của tôi." Nam Cung Diệu nói.
"Người phụ nữ của anh, làm sao chỉ có một người phụ nữ là tôi chứ!" Mộ Hi tuyệt vọng nói!
"Cô thật hiểu rõ tôi?" Nam Cung Diệu hỏi.
"Người nào không biết tổng giám đốc tập đoàn Nam Cung có mỹ nữ như mây!" Trong giọng Mộ Hi chua xót.
"Ra vậy!"
Chẳng biết từ lúc nào, Mộ Hi phát hiện Nam Cung Diệu đã ôm cô đến bên sô pha, còn đè nặng cô, thực hoài nghi người đàn ông này có phải là người hay không, tốc độ nhanh kinh người!
Cảm giác được trước ngực bị Nam Cung Diệu xâm phạm, Mộ Hi không muốn nhẫn nại nữa, hôm nay đần độn u mê đem mình cho anh, đã hết sức thua thiệt!
Mộ Hi gập gối động chân, thân thể mềm mại lật qua, trong nháy mắt áp chế Nam Cung Diệu dưới thân.
Nam Cung Diệu không có phòng bị, đột nhiên bị Mộ Hi áp chế dưới thân thể, còn bị cô đánh cho một cái về phía bụng anh.
Nam Cung Diệu hết sức giật mình, không ngờ còn có bản lĩnh này, xem ra phải cho cô vui đùa một chút, trong nháy mắt lộ ra hứng thú.
"Còn có bản lĩnh?" Nam Cung Diệu nói.
"Đề phòng lang sói, chuyên môn dạy dỗ sắc lang." Mộ Hi giận dữ nói.
Nam Cung Diệu dùng sức, hai người lật qua lật lại cùng một chỗ, triển khai một hồi đại chiến ở trên sô pha nhỏ hẹp, bởi vì Nam Cung Diệu không có mặc quần áo, Mộ Hi có chút thua thiệt, bởi vì toàn thân quá trơn, không bắt được!
Hai người công kích lẫn nhau, dây dưa, một lát Mộ Hi ở trên, một lát Nam Cung Diệu ở trên, đương nhiên Nam Cung Diệu không có dùng bản lĩnh thật, chỉ là động tác đơn giản ứng phó với cô, ai ngờ nha đầu kia còn rất cố ý, mấy chiêu đánh xuống có chút đau nhức, anh không thể khiến cô bị thương, nhưng đáng chết! Cô lại còn hung hăng đánh về phía anh.
Bọn họ lăn cả trên đất, tiếp tục chiến đấu, kiềm chế lẫn nhau, hai tay Nam Cung Diệu liên tục cầm lấy hai tay Mộ Hi không tha, hai chân quấy cùng một chỗ với chân Mộ Hi, kỳ thật, Nam Cung Diệu cố ý dây dưa một chỗ với cô, cảm thấy rất tốt.
Bọn họ lăn qua lăn lại trên mặt đất.
Về sau, Nam Cung Diệu cố ý thử dò xét thân thủ Mộ Hi, vì vậy, buông hai tay của cô ra, hai người đứng dậy, chuẩn bị đến màn đại chiến ở trong phòng.
Hai chân Mộ Hi nhanh như tia chớp chuyển hướng đánh tới Nam Cung Diệu, cô cắn răng, hai chân đều ra chiêu, Nam Cung Diệu thật bất ngờ, không nghĩ tới người phụ nữ này còn thật sự có tài, thật sự là xem thường cô!
Ngay khi Mộ Hi muốn tới gần Nam Cung Diệu, cửa phòng được mở ra, là Lâm Lâm, Mộ Hi bị hù dọa vội vàng kéo Nam Cung Diệu đến phía sau mình, bởi vì Nam Cung Diệu không có mặc quần áo, cô lo lắng con bé nhìn thấy anh, cho nên chính mình ngăn cản phía trước Nam Cung Diệu.
"Bảo bối?" Mộ Hi lúng túng gọi, hai tay còn đưa ra đằng sau giữ thật chặt Nam Cung Diệu, sợ anh chạy đến! Ai ngờ Nam Cung Diệu dứt khoát áp vào người Mộ Hi, dùng bộ vị cứng rắng của mình hỏi thăm Mộ Hi.
"Mẹ, hai người đang làm gì vậy? Đại suất ca muốn tắm rửa sao?" Kỳ thật, Lâm Lâm đã thấy Nam Cung Diệu, chỉ là bởi vì trốn mau, nên hẳn là không có nhìn thấy hết, dù sao Nam Cung Diệu hiểu nó là đứa trẻ, không được để trẻ con thấy, điểm này anh còn hiểu!
"A, mẹ và chú đang luyện quyền, chú ấy nóng, cho nên mới mát mẻ, Lâm Lâm xuống lầu chờ mẹ, mẹ sẽ xuống sau, chốc nữa chúng ta về nhà được không?"
Mộ Hi nhìn con gái bảo bối mở to mắt tò mò nhìn người đàn ông phía sau, vì vậy, quyết định vội vàng bảo nó đi.
"Được, mẹ nhanh lên nha." Lâm Lâm đi ra ngoài, Mộ Hi thở ra một hơi!
Nam Cung Diệu từ phía sau hôn lên cổ Mộ Hi, Mộ Hi cảm giác được trận ngứa, mới phát hiện người đàn ông này lại nổi thú tính!
"Nam Cung Diệu, anh có dừng hay không? Bà cô đây không có thời gian chơi đùa với anh!" Mộ Hi đạp lên chân Nam Cung Diệu một phát, rồi lập tức rời phòng.
Nam Cung Diệu không khỏi cảm thấy buồn cười, động tác vừa rồi, năm đó Mộ Hi cũng làm như vậy, mà những lời vừa nói, Mộ Hi năm đó cũng đã nói, người phụ nữ này rất giống Mộ Hi, nhưng mà, Mộ Hi không có võ, mà thân thủ của người phụ nữ này không tồi.
Không nghĩ đến trên thế giới này lại có người tương tự như vậy! Người phụ nữ này có bộ dạng mê người, vóc người cực phẩm, làm người ta kinh ngạc là còn có võ, khi cô đưa tay, thì đàn ông không thể thân cận.
"Bà xã em ở đâu? Mau trở lại đi? Anh sợ mình lại có lỗi với em! Dù anh có nợ em! Vì sao em không cho anh cơ hội?" Nam Cung Diệu thấy Mộ Vũ Hàn, sẽ càng nghĩ tới Mộ Hi, cô vợ nhỏ của anh.
Hai người phụ nữ này đều họ Mộ, hơn nữa đều rất giống nhau!diendan>lequy